Ngày hôm sau, mới bốn giờ sáng mà Tuệ Tế đã gấp gáp cầm một bức điện báo đi lên lầu.
Cô mở ra xem, điện báo bảo cô nhanh chóng đến đường vượt giới kiểm tra tài liệu, tối nay máy bay quân dụng sẽ đưa số tài liệu đó đến căn cứ đầu tiên được xây xong.
Cô cấp tốc rửa mặt, đến khi xuống lầu, đa số của hồi môn đã được đưa đến ngân hàng, bà Cát đang ngồi thương lượng với luật sư. Thấy cô đi xuống, bà chỉ hỏi một câu: “Mấy giờ thì về?”
Cô lắc đầu.
Bà Cát nói thêm, “Nếu quá bảy giờ thì cô sẽ gọi điện hẹn bác sĩ hôm khác lại đến.”
Sở Vọng gật đầu, lúc mặc áo khoác đi ra cửa, tài xế đã chờ sẵn bên ngoài.
Hồi trước có bao nhiêu người lục tục rời khỏi viện nghiên cứu, thì bây giờ sẽ có bấy nhiêu số nhà khoa học từ Mỹ đến bổ sung.
Nhân viên tổ I gần như đều có mặt, vì mỗi người trong số họ đều biết bí mật mình nắm giữ liên quan đến tính mạng loài người, không dám hành động thiếu suy nghĩ hay dễ dàng từ bỏ nghiên cứu.
Không cần sửa lại tài liệu, tổ I đã có hệ thống phân loại dữ liệu riêng ngay từ đầu và mọi người cũng có tủ sắt riêng. Nên khi một hạng mục xảy ra vấn đề thì cũng rất dễ biết được là do ai chịu trách nhiệm.
Lính Mỹ và quân đội Anh đi từng hàng từng hàng lên lầu chuyển tài liệu xuống, còn cô ôm một chồng giấy tin tức còn dang dở chạy chầm chậm.
Ở phía cuối, chợt có người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gio-dang-noi-dau/979688/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.