Đến thứ năm, cô Hứa lại tới thăm một lần.
Sau khi về từ chỗ Sở Vọng, cô ấy bàn bạc tìm một tên móc túi ở khu Hạp Bắc, nhờ gã đánh ba chiếc chìa khóa vạn năng. Đến tối, sau khi “bác sĩ” ở bệnh viện nhà máy sợi dệt ra về, ở lại trực chỉ có bảo vệ Nhật Bản. Trong bóng đêm, cô ấy cẩn thận né tránh lính Nhật, một thân một mình lẻn vào “vườn hoa kinh khủng”, dùng chìa khóa vạn năng mở ổ khóa hàng rào sắt của từng tòa nhà, một đêm thức trắng không rời đi.
“Vì cả tòa nhà C cấm người không phận sự ra vào, canh gác cũng nghiêm ngặt nhất, nên trời vừa tối là tôi đã đi thẳng đến tòa nhà C.”
Chỗ đó à, chỉ mới vừa nghĩ tới thôi mà Sở Vọng đã cảm thấy tóc gáy dựng ngược lên hết. Nghe cô Hứa kể xong, đến cô còn thấy rùng mình khiếp sợ chứ đừng nói là một cô gái, trong đêm tối, một mình lẻn vào phòng thí nghiệm vi khuẩn tối mù.
“Hồi trước nghe thấy âm thanh máy móc vận hành phát ra từ tòa nhà C. Đến xem thì mới biết, cả máy ly tâm và máy sấy đều được sử dụng để tạo bào tử vi khuẩn. Đi xuống tầng hầm là có một tủ đông. Ở đó, tôi đã thấy xác chết trẻ sơ sinh và tử thai, bên dưới đề ngày đưa tới, chính là hôm nay. Tử thai dùng làm gì? Tôi đã nghĩ rất lâu, cuối cùng mới nhận ra, xác chết tươi nhất chính là thai nhi và trẻ sơ sinh vừa tử vong, tế bào của chúng có độ nhạy gần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gio-dang-noi-dau/979728/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.