Ông Tôn dẫn đôi vợ chồng trẻ tới, mọi người bình thản hàn huyên một hồi. Lúc sau nhân viên trên thuyền đến hỏi có muốn uống gì không, ông Tôn nhớ hai người Hoàng, Tạ đều là Hoa kiều, và vì đang ở trên thuyền Singapore của Anh nên gọi một chai Whisky. Ông Tôn lại hỏi Tạ Trạch Ích là hai cô gái này uống gì, Tạ Trạch Ích quay sang hỏi rồi gọi cho mỗi người một ly sữa dâu.
Có vẻ ông Tôn muốn di cư đến Mỹ, cho nên gần đây đang muốn bán bớt đồ cũ trong nhà đi. Vì vẫn không biết làm thế nào với mấy bức tranh treo tường của thầy Thạch, nên mới cố tình đem đến để xin ý kiến của bà Cát.
Mấy bức tranh gắn trục cuốn được cuộn tròn lại, đựng trong ống đựng tinh xảo. Nên khi mở ra, nhất định phải có người nắm lấy bốn gốc thì mới xem được. Anh Hoàng và Kiều Mã Linh cầm một bức, ông Tôn và bà Tôn cầm một bức, còn Chân Chân và Sở Vọng cũng giúp Tạ Trạch Ích nắm lấy một góc của bức tranh còn lại.
Kiều Mã Linh cẩn thận nhìn kỹ, “Tranh của thầy Thạch vốn rất đáng tin, lại còn có thể bán được với giá tốt.” Cô nghiêng đầu, thấy Tạ Trạch Ích vẫn nhíu mày nhìn hết tranh này sang tranh khác, làm cô cũng không quá chắc chắn, “Có điều hiện tại, ở bên ngoài có rất nhiều tranh treo phòng của thầy Thạch…” Rồi chị cười cáo lỗi: “Học nghệ không tinh, không thể giúp ông Tôn bà Tôn được.”
Bà Tôn cười nói: “Không sao.” Nhân tiện nhìn sang Tạ Trạch Ích, “Cậu Tạ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gio-dang-noi-dau/979798/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.