Sinh nhật tuổi 18 của Nguyễn La, nhà họ Chu tổ chức một buổi tiệc nhỏ.
Ngoài Chu Chi Nam và Lâm Vãn Thu ra còn có Lục Hán Thanh và Lý Thanh Như. Phòng khám của Lý Tự Như bận túi bụi nên vẫn chưa có mặt.
Là sự pha trộn giữa ấm áp và nhạt nhẽo, may là Nguyễn La vẫn còn nể mặt Lý Thanh Như nhất trong những người ngồi ở đó, cư xử phù hợp, chưa giở tính tình.
Ăn bữa cơm đơn giản xong là đến bước nhận quà. Cô mở món quà của Lý Thanh Như ra trước, là một cuốn giản phổ đàn dương cầm, bị cô nhíu mày bình luận, “Cô Lý chẳng thú vị gì cả”; sau đó là mở món quà Lục Hán Thanh tặng, một sợi dây chuyền bạc kim cương. Mặc dù cô không thích kim cương nhưng sợi dây này thắng ở chỗ kiểu dáng đẹp, hợp ý cô nên khóe mắt cũng cong lên.
Hai người còn lại đều là người cô chán ghét, trong phút chốc cũng không biết xem của ai trước mới tốt. Ngẩng đầu thấy Lâm Vãn Thu cười đến mức dịu dàng, mà vẻ mặt của Chu Chi Nam lại u ám ở bên cạnh, giống như đang âm thầm oán giận. Cô bèn cầm quà của Lâm Vãn Thu lên xem trước, không nhìn anh. Một bộ váy được đặt may theo kích cỡ của cô, là kiểu dáng đang thịnh hành ở Thượng Hải lúc bấy giờ. Mặc dù trong lòng vô cùng thích, nhưng trên mặt vẫn lạnh nhạt gật đầu nói: “Tạm ổn.”
Cuối cùng vẻ mặt lộ ra sự ghét bỏ mở hộp gỗ đàn hương của Chu Chi Nam tặng. Bên trong là sợi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gio-nam-lua-vao-rem-lua/379133/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.