Trong hai mươi năm, Gus và Lil Kramer, giờ đây đã ở ngưỡng tuổi bảy mươi, làm giám thị cho tòa nhà căn hộ bốn tầng trên đại lộ West End, nơi mà người chủ, Derek Olsen đã tân trang thành nhà trọ sinh viên. Như Olsen giải thích khi ông thuê họ: "Nghe này, những đứa trẻ học cao đẳng, dù thông minh hay đần độn, cơ bản đều là những kẻ nhếch nhác, bẩn thỉu. Chúng có những hộp pizza chất đống trong nhà bếp. Chúng tích tụ những lon bia trống rỗng đủ để làm nổi một chiến hạm. Chúng bỏ những áo quần dơ bẩn và khăn tắm ẩm ướt trên sàn nhà. Chúng ta chẳng bận tâm. Tất cả chúng nó rồi sẽ dọn ra khỏi đây khi đã tốt nghiệp".
"Quan điểm của tôi," ông tiếp tục, "là tôi có thể tăng tiền nhà nhiều bao nhiêu như tôi muốn, nhưng chỉ khi khu vực công cộng sử dụng chung trông đẹp đẽ. Tôi kỳ vọng hai người sẽ giữ cho tiền sảnh và khu vực hành lang trông như trên đại lộ Số Năm. Tôi muốn máy điều hòa nhiệt độ và lò sưởi luôn phải làm việc, bất kỳ trục trặc nào về đường ống nước phải được gấp rút sửa chữa, lối đi phải được quét dọn mỗi ngày. Tôi muốn phải nhanh chóng sơn phết lại khi có chỗ nào được dọn trống. Khi những người mới đi cùng cha mẹ đến để kiểm tra nơi ăn ở, tôi muốn họ đều có ấn tượng tốt".
Trong hai mươi năm, gia đình Kramer trung thành tuân theo những chỉ thị của Olsen, và tòa nhà nơi họ làm việc đã trở thành một khu nhà trọ sinh viên hạng sang.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gio-nay-anh-o-dau/1326247/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.