Howard Altman ý thức rất rõ về sự tin cậy bấp bênh, dễ thay đổi của chủ hắn, mà dấu hiệu lờ mờ đầu tiên cho hắn thấy rằng có điều bất ổn nghiêm trọng đã xảy ra là khi lão Olsen không đi ra ngoài ăn điểm tâm muộn với hắn sáng thứ Bảy. Hắn chú ý thấy Olsen sử dụng cây bút Montblanc mới và dự đoán chính xác có lẽ đấy là món quà của Steve Hockney, cháu trai của Olsen.
Steve đang ve vãn lão già, Howard cay đắng nghĩ. Cứ như thể là Olsen sẽ để lại mọi thứ cho hắn vậy. Điều đầu tiên Steve sẽ làm là sa thải ta. Rồi hắn sẽ bán tất cả các tòa nhà chung cư và đút tiền vào túi.
Tòa nhà hắn đang sống trên đường số Chín Mươi Tư là tòa nhà nhỏ nhẩt mà Olsen sở hữu. Nó cao bốn tầng và chỉ có hai căn hộ ở mỗi tầng. Hầu hết những người thuê nhà đã ở đó nhiều năm. Căn hộ của hắn là căn duy nhất nằm trên tầng tiền sảnh. Đồ đạc thưa thớt và gọn gàng không chê vào đâu được. Cái tivi sáu mươi inch của hắn chiếm gần hết căn phòng khách. Hầu hết các buổi chiều của Howard được chia đều cho hai hoạt động mà hắn ưa thích nhất, xem phim trên truyền hình và ngồi vào mạng internet với các bồ tèo của hắn khắp nơi trên thế giới. Hắn thấy họ thú vị vô tận, hơn nhiều so với những kẻ hắn gặp trong cuộc sống thường ngày.
Là một đầu bếp tuyệt hảo, hắn luôn nấu cho mình những bữa cơm tối ngon miệng, xem một cuốn phim trong khi thưởng thức
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gio-nay-anh-o-dau/1326324/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.