Martha"s Vineyard cách Manhattan khoảng ba trăm dặm về hướng Đông bắc, và đang dần ấm lên. Vào sáng thứ Ba khi thức giấc, tôi nhìn qua cửa sổ thấy một ngày lạnh lẽo trong sáng. Cảm thấy thể chất và tinh thần mạnh mẽ hơn, tôi bước ra khỏi giường và xem cần mặc gì khi tôi đương đầu với Barbara Hanover Galbraith. Trời đủ lạnh để mặc bộ đồ chạy bộ mà tôi đã tống vào túi xách, nhưng đó lại không phải là bộ quần áo, giày mũ cần thiết mà tôi sẽ chọn cho buổi gặp mặt.
Tôi không muốn trông mình ăn mặc có vẻ quá trịnh trọng hoặc quá xuề xòa. Tôi không muốn có ý nghĩ rằng mình sẽ là cô em bé bỏng của Mack khi gặp Barbara. Cô ấy là một bác sĩ giải phẫu nhi khoa. Tôi là một tiến sĩ luật học, một luật sư, và vừa mới hoàn tất công việc làm thư ký với một thẩm phán tòa dân sự. Bộ đồ thay thế của tôi là bộ vét hàng cashmere màu xanh lá cây đậm, áo dây màu trắng phù hợp, và quần jean trắng mà tôi đã lấy tà trong tủ quần áo vào phút cuối. Bây giờ tôi vui mừng rằng mình đã chọn lựa mặc chúng.
Mặc dù lúc đó đã gần giờ ăn trưa, tôi vẫn gọi bộ phận phục vụ phòng để đặt một bữa điểm tâm kiểu lục địa, uống cà phê đen và gặm một miếng quế trong khi thay quần áo. Tôi nhận ra rằng tôi lo lắng quá mức đến nỗi những ngón tay tôi vụng về, loạng choạng khi gỡ bỏ những tấm thẻ của chỗ giặt ủi gắn vào quần áo.
Tôi hoàn toàn ý
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gio-nay-anh-o-dau/287930/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.