Phòng khách yên lặng, diện tích phòng bếp khá rộng nhưng sự hiện diện quá mạnh mẽ của hai chàng trai cao lớn làm không gian trở nên chật hẹp. Trong không khí dường như chỉ còn lại tiếng nức nở khe khẽ của cô gái.
Bầu không khí vừa rồi tựa như một sợi dây dẫn cháy dài, sau khi châm ngòi, trải qua sự chuẩn bị kéo dài, tất cả cũng chỉ để cho khoảnh khắc pháo trúc nổ vang, làm rung chuyển đất trời.
Khác với kết cục lần trước, cô nhìn Kỳ Tỉnh bình an vô sự trước mặt, nước mắt không ngừng tuôn rơi.
Đầu ngón tay ấm áp của anh lướt qua má cô, cảm giác ngứa ngáy nhưng rất dễ chịu, mang lại cho cô cảm giác tồn tại thực sự.
Kỳ Tỉnh thu tay lại, nhìn vào đầu ngón tay ẩm ướt của mình: “Sợ rồi sao?”
Diệp Phục Thu lắc đầu, không nói nên lời.
Dịch Thận đứng bên cạnh cô, nhìn Diệp Phục Thu với ánh mắt đầy ẩn ý rồi trao đổi ánh mắt với Kỳ Tỉnh.
Ánh mắt trao đổi giữa hai anh em nói lên tất cả.
Trước đây, anh và bác sĩ Trần đã thử rất nhiều cách, từ thôi miên nhẹ nhàng, giam giữ hay là trói lại, thậm chí đánh anh để k.ích thí.ch anh, nhưng không lần nào kéo được Kỳ Tỉnh thoát khỏi trạng thái của chứng cuồng loạn.
Nhưng cô gái này chỉ cần gọi tên anh vài lần.
Diệp Phục Thu lau khô nước mắt, cảm giác căng thẳng sợ hãi đã qua đi, cơn đau sau vai dần trở nên rõ ràng hơn.
Cô nhíu mày chịu đựng, đưa tay sờ ra sau lưng.
Kỳ Tỉnh nhận ra ngay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gio-tro-thuan-bach/2772908/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.