Diệp Phục Thu theo dì giúp việc ra sau bếp để xem đồ ăn vặt và trái cây, cô cũng không khách khí mà chỉ luôn vài món mình thích và món Kỳ Tỉnh thích ăn.
Đoán rằng có lẽ ba bà cháu có chuyện muốn nói riêng nên cô không có ý định quay lại ngay mà đứng đó nhìn dì giúp việc sắp xếp đĩa trái cây.
Lúc này, Diệp Phục Thu nhìn cánh cửa kính hẹp dẫn ra sân ở bên cạnh đến thất thần. Ánh sáng từ ngoài cửa chiếu vào làm căn bếp sáng bừng và sạch sẽ, còn có cây cối xanh tươi và hoa hồng bên ngoài trông rất đẹp mắt.
Cô chợt nhớ đến một nơi nên nói với dì giúp việc: “Cháu có thể ra ngoài xem chút được không ạ?”
Dì giúp việc gật đầu: “Không sao đâu, sân rộng lắm, nếu cô đi lạc thì gọi người nhé.”
Diệp Phục Thu gật đầu, đẩy cửa kính bước ra khỏi bếp, mùi hương của hoa cỏ trong vườn lập tức tràn ngập vào mũi.
Trong căn bếp ám khói dầu mỡ lâu ngày, có vẻ việc tạo ra một bồn hoa mini thế này là một ý hay. Những người đầu bếp và người giúp việc khi đi qua cánh cửa hẹp này để mua thức ăn hay đổ rác, khi ngửi thấy mùi hương hoa thì tâm trạng của họ cũng sẽ tốt hơn.
Nơi cô muốn đến là bức tường mà cô từng vô tình khám phá ra trước đây.
Kỳ Tỉnh nói đây là hai bức tường anh dùng để xả giận.
“Mình nhớ là có một cánh cửa nhỏ……” Diệp Phục Thu đi loanh quanh trong hành lang ở sân của căn tứ hợp viện, cuối
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gio-tro-thuan-bach/2838687/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.