Lại là một ngày thứ Bảy nữa, ngày đính hôn của đàn anh cũng đã đến.
Diệp Phục Thu mở tủ quần áo ra chọn trái chọn phải, Kỳ Tỉnh – người vừa họp xong – bước ra từ phòng sách, anh đút tay vào túi quần chậm rãi đi vào phòng thay đồ thì nhìn thấy cô đang rối rắm ở đó.
Kỳ Tỉnh nhẹ nhàng đi tới phía sau cô, nghiêng đầu tựa vào người cô, quét mắt nhìn các loại quần áo trong tủ: “Rối rắm cái gì chứ.”
“Sợ ăn mặc quá đẹp sẽ giành mất hào quang của cô dâu sao?”
Diệp Phục Thu mỉm cười, đẩy anh: “Anh nghĩ ai cũng tự luyến như anh chắc.”
“Anh đừng dựa vào em, anh nặng quá, em đứng không vững.”
Kỳ Tỉnh dịch sang một bên nửa bước, đưa tay vào tủ quần áo lật tìm: “Tự luyến? Ăn ngay nói thật mà thôi.”
“Vợ anh xinh đẹp như vậy, chỉ cần rửa mặt thôi là nhan sắc đã bỏ xa bao nhiêu người cách mười con phố rồi.”
“Hơi khiêm tốn một chút là tôn trọng bọn họ, nếu không thật sự sẽ thành sàn catwalk của nhà chúng ta rồi.”
Diệp Phục Thu cười đến mức bả vai phát run, cô khoanh tay trước ngực nhìn về phía anh: “Được, anh đã hiểu đạo lý đối nhân xử thế như vậy, vậy anh giúp em chọn một bộ quần áo đi.”
“Em tin tưởng thẩm mỹ của Tổng giám đốc Kỳ.”
“Vinh hạnh của anh, dù sao quần áo của em ở đây đều là anh mua và để vào.” Kỳ Tỉnh đột nhiên nghiêm túc hơn, anh lấy từ trong tủ ra hai ba bộ váy liền thân, nhìn cô như đang tưởng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gio-tro-thuan-bach/2838698/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.