Vu Liên cười theo.
“Tốt, tôi sẽ sớm về nhà một chút.”
Ngôn Trăn sau khi nói xong thì hướng nhóm giám khảo khom lưng, đi đến trước đài đứng.
Chờ bình chọn xong toàn bộ ảnh chụp, giám khảo công bố kết quả.
Đứng đầu là Ngôn Trăn.
“Tuy rằng cũng có những người làm rất tốt, nhưng chúng tôi lại cảm thấy ảnh chụp của Ngôn Trăn có nhiều điều khá thú vị, đó là điều mà các vị không có.”
Rốt cuộc là cái gì?
Mỗi vị giám khảo có cái nhìn của chính mình.
Giám khảo người da đen cảm nhận được tuyệt vọng cùng hy vọng va chạm nhau, giám khảo tóc vàng nói đó là tín ngưỡng và chấp niệm của con gái đối với mẹ, nam giám khảo nghiêm túc nam lại cảm thấy là tai nạn bình thản qua đi.
Vu Liên tỏ vẻ: “Không sai, đây là mị lực của tấm ảnh này.
Sắc mặt mọi người lập tức không tốt
Trước đó cơ hồ không ai quá chú ý tới Ngôn Trăn.
Mặc dù ở ngày đầu tiên đã cười nhạo Ngôn Trăn, cũng chỉ đem cô coi như một đứa con gái ở dưới tầng chót, tuyệt đối sẽ bị loại trừ thật nhanh.
Mà hiện giờ, người này lại đứng nhất?
Giám khảo thật là khôi hài.
Hứa Vi Vi được xếp hạng hai, cô ấy chạy tới chỗ Ngôn Trăn nói: “Chúc mừng cô.”
Ngôn Trăn cũng chúc mừng cô ấy.
Hai gã tuyển thủ cuối cùng bị đào thải, còn hai mươi tuyển thủ ở lại.
Ngôn Trăn một đường đi về phòng, lại có nhân viên công tác đến đây mời cô đi phòng tự bạch.
“Hôm nay tâm tình thế nào?” Nhân viên công
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gioi-giai-tri-con-co-loai-thao-tac-nay-sao/1321606/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.