Edit: voi còi
Uyển Nhược kinh ngạc nhìn Triệu Hi, giống như từ ngày đầu tiên biết hắn, hắn cứ như vậy, tuy là hoàng tử, trên người chung quy lại có một loại cố chấp, tựa như một hài tử cô độc bị làm hư.
Có lúc Uyển Nhược luôn nghĩ, hắn thích nàng, quấn nàng, có lẽ là một loại tình mẫu tử từ trong tiềm thức gây ra, dù sao mặc dù mình chỉ có dáng ngoài đáng yêu, bên trong lại không nhỏ, tư tưởng thành thục, hành động độc lập, loại thành thục này ở giở tay nhấc chân trung biểu hiện ra ngoài, rất hấp dẫn Triệu Hi người thiếu hụt tình thương của mẫu thân và cảm giác an toàn, phảng phất cũng là việc trong ý liệu.
Nếu không, giải thích thế nào, dáng dấp của nàng thật sự không thể nói quá xinh đẹp, thông minh nhưng mà cũng chỉ là chút thông minh nho nhỏ, tài nghệ cũng chỉ có thể coi là không có trở ngại, ở bên trong các danh môn khuê tú, từ thân phận đến vẻ xinh đẹp đến tài nghệ, nàng có thể nói đều không tốt, so với nàng thì Liễu Ngạn Linh cũng xinh đẹp hơn.
Hơn nữa, đề nghị này của Triệu Hi rất là hoang đường, bỏ trốn, nàng không muốn cũng không thể, nàng cũng không ngây thơ, có chạy được hay không thì không biết, căn bản hai người không thể coi là lưỡng tình tương duyệt, mặc dù thật sự là lưỡng tình tương duyệt, Uyển Nhược tuyệt đối cũng không lựa chọn bỏ trốn, hơn nữa tại vương triều phong kiến như vậy, bỏ trốn còn không bằng tự sát cho thoải mái.
Huống chi Triệu Hi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giong-nhu-mot-giac-chiem-bao/1054357/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.