Cửa phòng đột ngột bị đẩy ra, không biết đụng phải thứ gì mà phát ra tiếng động cực lớn.
Đỗ Tiêu giật mình quay lại. Người vừa vào bật đèn lên, ánh sáng chói
chang khiến cô phải nhắm nghiền mắt lại, rồi ngay sau đó là tiếng kêu thảm thiết của Jacky.
Đỗ Tiêu mở to mắt, sợ hãi nhìn một người đàn ông béo lùn đang đánh đập Jacky túi bụi, giải thích cho những vết thương trên mặt anh ta.
“Đồ khốn nạn! Mày dám cặp kè với vợ tao!” “Tao cho mày tuyệt tự luôn!”
“Mẹ mày chứ!”
Gã đàn ông vừa chửi tục hung tợn, vừa đấm đá Jacky không thương tiếc. Jacky liên tục kêu thét đau đớn.
Đỗ Tiêu sợ hãi co người lại, liếc mắt về phía cửa, bỗng trợn tròn mắt không dám tin: “Vương Lâm?”
Vương Lâm đang đứng ở cửa. Mặt cô ta tiều tụy, hơi vàng vọt như người bệnh, má có vài vết bầm, rõ ràng cũng bị đánh. Nhưng cô ta nhìn Jacky
bị đánh mà không có ý định can ngăn, ánh mắt nhìn hai người đàn ông đầy oán độc, ghê tởm và căm hận, khiến gương mặt xinh đẹp trở nên dữ tợn.
Đỗ Tiêu vừa kêu một tiếng, ánh mắt Vương Lâm lập tức quay lại. Trong mắt cô ta không còn xin lỗi hay đồng cảm, ngược lại còn lộ ra vẻ khoái trá.
Tim Đỗ Tiêu chùng xuống.
Gã đàn ông béo lùn xoay người tát Đỗ Tiêu một cái!
“Kêu cái gì! Im mồm!” Hắn quát, “Mày cũng là đồ đê tiện! Con đ* thấy đàn ông là dính như keo!”
“Không, tôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giua-bien-nguoi-tu-trac/2868754/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.