Ngón giữa của anh còn đọng hơi nước chưa lau khô, chạm vào má cô, mang theo chút hơi lạnh, nhưng đôi môi hôn lại rất mềm, phả ra hơi ấm.
Hướng Án định đẩy anh ra, nhưng không hiểu sao nụ hôn làm cơ thể cô mềm nhũn. Hai tay cô đặt trên vai anh, rồi siết chặt, ôm lấy cổ anh.
Bạc Dật Châu đưa tay từ lưng cô xuống eo, nhẹ nhàng xoa hai cái, anh không kìm được đưa tay vào bên dưới áo ngủ của cô.
Ban đầu anh thực sự chỉ muốn hỏi tại sao cô không vui, nhưng càng hôn càng xao động, mấy ngày không gặp, cơ thể có chút nhớ nhung, không muốn buông cô ra.
Mà Hướng Án cũng vậy, sau lần đầu tiên, cô cảm thấy muốn gần gũi với mùi hương của anh một cách bản năng, tay ôm lấy cổ anh rồi cũng không muốn buông.
Bạc Dật Châu đỡ chân cô, anh bế cô lên khỏi ghế, hơi rời môi cô ra, giọng trầm khàn hỏi: “Còn ăn không?”
Bất ngờ bị bế bổng lên, Hướng Án theo phản xạ ôm chặt anh, hai chân kẹp vào eo anh, dường như có thể cảm nhận được hơi nóng từ cơ thể anh xuyên qua lớp áo sơ mi, đặc biệt là phần eo và bụng, giống như đang đốt nóng đùi cô.
Vừa hôn khá lâu, Hướng Án còn mơ màng, mềm giọng “… Hửm?” một tiếng.
Bạc Dật Châu khẽ cười, một tay đỡ chân cô bế cao lên, tay kia rảnh rang, dùng đầu ngón tay lau nhẹ môi cô, giọng khàn giải thích: “Cơm của em đấy?”
“Nếu không ăn thì chúng ta về phòng.” Anh nói.
Nói xong, anh không kìm được cúi đầu, lại hôn lên má cô một cái, thơm thơm, làn da cũng rất mềm. Đây là lần đầu tiên anh cảm nhận rõ rệt rằng da của phụ nữ khác với đàn ông, giống như có thể bóp ra nước.
“Em thoa gì vậy?” Anh hỏi.
Hướng Án trước tiên trả lời câu hỏi trước: “Không ăn nữa, em cũng không đói…”
Sau đó cô ôm chặt cổ anh, để anh bế thẳng về phía phòng ngủ, hỏi lại: “Cái gì cơ?”
Bạc Dật Châu dùng một tay mở cửa phòng ngủ, anh giơ tay ấn vào công tắc trên tường, bật đèn lên, đứng ở cửa phòng, chưa đi vào, vặn nút điều chỉnh để giảm ánh sáng xuống một chút: “Trên mặt em ấy, cái mà các cô gái dùng, nước hoa hồng phải không?”
Hướng Án ngẩng mặt nhìn anh: “Anh biết cả cái này à?”
Bạc Dật Châu cười, không hiểu giọng điệu hơi ghen tị này của cô từ đâu ra, đưa tay ra véo má cô: “Anh từng mua cho mẹ anh.”
Khi lưng Hướng Án chạm vào mặt giường, Bạc Dật Châu quỳ một chân trên mép giường, cúi người áp xuống.
Hướng Án lên cơn sạch sẽ, giơ tay đẩy anh: “… Đi tắm đi.”
Bạc Dật Châu nắm lấy tay cô đang đẩy mình, khóa cả hai cổ tay cô trên đỉnh đầu, ấn xuống mặt giường, ngón cái nhẹ nhàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giua-mua-ha-co-tuyet-chau-phu-tieu-thap-tam/2778493/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.