🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Khi lời cuối cùng của Bạc Dật Châu vừa dứt, cả không gian chìm vào yên lặng. Từ cử chỉ đến lời nói, anh đều thể hiện rõ thái độ bảo vệ Hướng Án. Mọi người đều hiểu tình hình và không dám gây thêm rắc rối.

Người đầu tiên phản ứng là người phụ trách buổi tiệc. Anh ấy nâng ly rượu, đứng dậy, hướng về phía Hướng Án và Bạc Dật Châu, dịu dàng chúc mừng: “Tân hôn vui vẻ!”

Theo gương anh ấy, những người xung quanh cũng lần lượt phản ứng. Những người không tham gia vào cuộc tranh luận trước đó cũng nâng ly rượu tiến lên, với nét mặt vui vẻ, cùng nhau chúc mừng tân hôn.

Chỉ có Thương Duyên là ngồi yên tại chỗ, anh ta đã tỉnh rượu được phần lớn, với vẻ mặt rất khó coi.

Những người vừa đứng bên cạnh phụ họa theo anh ta lúc này cũng cảm thấy ngượng ngùng, không dám tiến lên chúc mừng, nhưng cũng vô thức đứng cách xa Thương Duyên một chút, rõ ràng không muốn dính líu gì đến anh ta.

Việc vừa phụ họa theo lời Thương Duyên đã rõ ràng là đắc tội với Bạc Dật Châu. Giờ mà còn cố tình thân thiết với Thương Duyên thì thật là không biết nhìn tình hình.

Sau vài đợt chúc mừng và nâng ly liên tiếp, Hướng Án cuối cùng cũng có thời gian ngồi xuống uống một ngụm nước.

Bạc Dật Châu đỡ lấy ly nước cô uống xong đặt sang một bên, khẽ trêu: “Mệt lắm sao?”

Hai người ngồi sát nhau, cánh tay kề cánh tay, Hướng Án hạ giọng thấp hơn cả anh: “Anh cứ nói ‘cảm ơn cảm ơn’ mãi thế không thấy mệt à?”

Bạc Dật Châu bật cười, bóp nhẹ cổ tay cô, giọng hơi lười biếng, đáp lại: “Cũng tạm.”

Hướng Án rút tay phải khỏi tay anh, kéo lại khăn trải bàn vừa bị vén lên, cô liếc nhìn về phía chéo trước mặt, trong ánh mắt có sự thất vọng vì điều mong đợi chưa được đáp ứng, cô thắc mắc: “Sao Thương Duyên vẫn chưa đến xin lỗi em?”

Bạc Dật Châu nhìn cô, khóe môi hơi nhếch lên không hạ xuống, giơ tay định véo cằm cô nhưng bị Hướng Án giơ tay đập xuống.

Cô hơi nghiêng đầu, giọng rất nhỏ: “Mọi người đang nhìn đấy, anh đừng động tay động chân.”

 

Mấy câu nói của Bạc Dật Châu vừa rồi đã gây nên “sóng gió”, giờ tuy người đến chúc rượu đã ít hơn, nhưng ít nhiều ánh mắt vẫn hướng về phía họ.

Hướng Án tuy không phải người hay ngại ngùng, nhưng cũng không có thói quen thể hiện tình cảm trước mặt nhiều người như vậy.

Bạc Dật Châu nhìn vẻ mặt của cô: “Về nhà thì được động tay động chân chứ?”

Hướng Án hơi nheo mắt, lườm anh một cái.

Món ăn ở nhà hàng này thực sự không hợp khẩu vị của Hướng Án, chỉ có vài món có thể ăn được, cô gắp hai miếng rồi không muốn đụng đến nữa. Bạc Dật Châu nhận ra điều đó, anh đặt ly rượu trong tay phải xuống, hỏi cô có muốn rời đi sớm không.

“Đưa em ra ngoài ăn cái khác nhé?” anh nghiêng đầu về phía cô, hơi thở ấm áp phả lên vành tai cô khi nói.

Hai người đã không gặp nhau mấy ngày, Hướng Án không chỉ nhạy cảm với

Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giua-mua-ha-co-tuyet-chau-phu-tieu-thap-tam/2778507/chuong-73.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Giữa Mùa Hạ Có Tuyết - Châu Phủ Tiểu Thập Tam
Chương 73
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.