Sau khi tranh luận của thế giới ảo dần dần lắng xuống, ba người của thế giới thật bắt đầu rút kinh nghiệm trên bàn ăn.
Đầu tiên Bành Hướng Chi chỉ Tô Xướng: "Đầu tiên, mình muốn biết tại sao cậu lại ở đây."
Còn mặc đồ ngủ nữa.
"Ngày hôm qua đưa họ trở về, muộn quá nên ở lại."
"Hợp lý," Bành Hướng Chi nhướng mày nhìn cô, lại hỏi Hướng Vãn, "Thứ hai, ảnh đồ ngủ vì sao là em đăng?"
Sao không phải là Vu Chu đăng chứ.
"Lần trước, Vu Chu chụp ảnh cho em, đăng lên mạng, rất nhiều người khen em, em thầm nghĩ, nếu em đăng cô Tô, cô Tô cũng sẽ được khen." Hướng Vãn nói.
"Đậu má, lời này của em nghe rất logic." Bành Hướng Chi nói.
"Quá khen." Hướng Vãn cười cười.
"Em vẫn luôn nói chuyện như vậy sao?" Bành Hướng Chi nhíu mày.
Hướng Vãn còn chưa trả lời, chợt nghe Vu Chu đang quét dọn vệ sinh nói: "Vãn Vãn, không phải như vậy, không thể tùy tiện chụp ảnh người khác đăng lên Weibo. Không chỉ là Weibo, ừm...... Tốt nhất là không đăng ở đâu cả."
"Vậy tại sao chị có thể đăng em?" Hướng Vãn nhíu mày, "Em không phải "người khác" của chị sao?"
"Đệch." Bành Hướng Chi nhỏ giọng cảm thán một câu, nhìn về phía Tô Xướng, cứng miệng.
"Hay ghê." Cô ấy dùng khẩu hình nói với Tô Xướng.
"Khụ." Vu Chu hắng giọng một cái, "Không phải ý này, chính là......"
"Hai chúng ta khác với những người khác." Hướng Vãn dứt khoát nói.
"Em đừng nói nữa." Vu Chu cúi đầu tiếp tục quét dọn.
Gian xảo, nàng cảm thấy Hướng Vãn là cố ý.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giup-toi-vo-vo-that-tieu-hoang-thuc/2648784/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.