Tô Xướng có lúc không thể không thừa nhận, mình là một người phụ nữ rất dễ dỗ, Vu Chu nói hai câu mềm mỏng, Tô Xướng thường không cần nàng nói câu thứ ba, hoặc là nói, thời gian hợp lại không đủ dài, cô còn có một chút khó có thể tiêu tan như vậy, hồi tưởng lại lúc trước nhìn nhau không nói gì, hoặc là trong phòng đều không có âm thanh của Vu Chu, cô sẽ cảm thấy, Vu Chu nói hai câu cũng được, nói một câu cũng được.
Sau khi Weibo kia đăng lên, thật ra không có bọt nước lớn, dù sao Vu Chu cũng viết tiểu thuyết bách hợp, cong cũng không kỳ lạ, nếu có một chút khác thường như vậy, chính là Vu Chu rất ít khi ở Weibo nói chuyện riêng của mình.
Cho nên fan trả lời nàng nói đùa: "Sài à, chị phải nắm chắc bản thân, chị với ai các mẹ đều chúc phúc, chỉ cần không để cho những CP trên siêu thoại đó trở thành sự thật là được, nếu không chị nổi tiếng, bọn em phải làm sao bây giờ."
CP của Vu Chu không nhiều lắm, cùng Hướng Vãn tính là một cái, cùng Bành Hướng Chi cũng tính là một cái, fan CP đều không cho là thật, nhưng cũng rất thích tiến lên góp vui.
Hai ba trăm bình luận, Tô Xướng lướt xem, không có cái nào liên quan đến mình.
Lần đầu tiên cảm nhận được cảm giác làm người tàng hình trong thế giới Internet, còn là trong quan hệ giữa mình và Vu Chu, làm người không hề tồn tại.
Cho nên Weibo này mang đến cho Tô Xướng, ngay từ đầu ngầm hiểu vui
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giup-toi-vo-vo-that-tieu-hoang-thuc/2648862/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.