Một ngày trôi qua
Ánh đèn sáng lóa, và tôi nở một nụ cười, nhưng không kịp nữa. Tôi cảm thấy một luồng khí nóng quấn quanh cổ mình, và từng giọt mồ hôi đầm đìa trên sống mũi. Ngu ngốc, Nick, ngu ngốc. Rồi sau đó, ngay khi tôi trấn tĩnh lại thì cuộc họp báo đã kết thúc, và quá muộn để tạo thêm bất kỳ ấn tượng nào.
Tôi bước ra khỏi phòng cùng gia đình Elliott, đầu cúi thấp bởi ánh đèn nháy còn nhiều hơn. Khi tôi gần đến lối ra thì Gilpin chạy nhanh ngang qua căn phòng, hướng về phía tôi và ngăn lại: "Cho tôi một phút được không, Nick?"
Anh ta cập nhật thông tin cho tôi khi chúng tôi đi về phía bộ phận phụ trách hậu cần: "Chúng tôi đã kiểm tra ngôi nhà hàng xóm bị đột nhập mà anh nói, có vẻ như người ta đã cắm trại ở đó. Vì thế chúng tôi đã đi một vòng và nhận thấy một ngôi nhà khác bên cạnh khu nhà của anh cũng có vài người định cư bất hợp pháp."
"Đấy chính là điều khiến tôi lo lắng." Tôi nói. "Những gã này hạ trại ở khắp mọi nơi. Cả cái thành phố này tràn ngập những kẻ thất nghiệp khó chịu đó."
Carthage, cho tới một năm trước đây, vẫn là một khu vực chịu sự chi phối của Trung tâm thương mại Riverway. Bản thân trung tâm này đã hệt như một thành phố thu nhỏ và tạo công ăn việc làm cho bốn nghìn người dân địa phương, chiếm tới một phần năm dân số của Carthage. Trung tâm thương mại Riverway được xây dựng vào năm 1985 như một điểm đến nhằm thu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gone-girl-co-gai-mat-tich/539486/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.