15 tháng 2 năm 2012
- Nhật ký -
Quả là một quãng thời gian kì lạ. Tôi buộc phải nghĩ theo cách ấy, và cố gắng suy ngẫm về nó từ một thời điểm xa hơn trong tương lai: Ha-ha, hẳn sẽ là một giai đoạn kỳ quặc khi nhìn lại, có khi nào tôi sẽ thấy vui khi tôi 80 tuổi không nhỉ, khoác lên mình màu oải hương phai, mang dáng vẻ từng trải, hóm hỉnh, và tu rượu martin ừng ực, có khi nào giai đoạn này sẽ trở thành một lịch sử? Một lịch sử lạ lùng và tồi tệ mà tôi đã vượt qua được.
Bởi vì giờ đây tôi dám chắc chồng mình có điều gì đó bất thường kinh khủng. Vâng, đúng là anh ấy đang thương tiếc mẹ mình, nhưng có điều gì đó còn hơn thế nữa. Cảm giác như nó nhắm thẳng đến tôi, không phải nỗi đau buồn mà là… Tôi có thể cảm thấy đôi khi anh ấy quan sát mình, và khi tôi ngẩng lên nhìn thì thấy nét mặt anh ấy nhăn nhó khó chịu, cứ như thể anh ấy vừa bước vào và phát hiện tôi đang làm một việc gì đấy khủng khiếp lắm, chứ không đơn thuần chỉ là ăn ngũ cốc vào buổi sáng hay chải tóc vào buổi tối. Anh ấy rất giận dữ, rất bất ổn, khiến tôi băn khoăn không hiểu tâm trạng tồi tệ của anh ấy có liên quan gì đến vấn đề thể chất không - như mắc một trong số những bệnh dị ứng lúa mì khiến người ta phát cáu, hay có một đám bào tử mốc meo nào đó đã gây tắc nghẽn trí não của anh ấy chẳng hạn.
Có một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gone-girl-co-gai-mat-tich/539533/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.