Trong những tính toán ban đầu của mình, Thomas định sử dụng ma thuật để giả tạo về cái chết của người thân đám tội phạm. Nhưng cậu ta cảm thấy giả thì vẫn là giả, đám người phạm tội đều chẳng phải kẻ tầm thường, khả năng bị nhận ra là rất cao.
Vừa không muốn làm giả, vừa không để đám phản bội dễ chịu, Thomas nghĩ tới thế giới song song. Sau một thời dan dài tìm kiếm, cuối cùng cậu ta cũng tìm đủ tư liệu mình cần.
Thomas vẫn còn nhớ tâm trạng khi đang tìm kiếm những tư liệu đó của mình, vừa muốn tìm được, vừa hi vọng mình không thể tìm thấy chúng. Tuy chính bản thân cũng từng nghĩ tới việc trả thù bọn phản bội bằng đủ thứ dã man trên đời, nhưng lý trí nói cho Thomas biết rằng nếu mình thực sự làm như vậy thì cậu và đám người kia cũng chỉ bẩn thỉu như nhau. Thomas chưa bao giờ cho mình là kẻ tốt lành, nhưng ít ra thì bản thân chưa bao giờ làm chuyện táng tận lương tâm.
Ông Nhân dùng ánh mắt phức tạp nhìn xem đứa cháu trai của mình. Trong mắt của ông, Thomas đã có những dấu hiệu trưởng thành rất rõ rệt. Cậu ta không còn giải thích tất cả những việc mình làm với ông như trước đây, cũng không còn vì xúc động mà mất đi lý trí. Đến lúc này ông Nhân sao có thể không rõ tất cả hành động cua Thomas đều trải qua suy tính rõ ràng. Cậu ta hoàn toàn ý thức được hậu quả của tất cả những gì mình đã làm. Với ông, sự trưởng thành của Thomas khiến ông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/great-mage-o-the-gioi-harry-potter/547177/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.