Trong lúc Bạch tiên sinh làm mất chó, Trịnh Hòa đi tìm chó, sau đó Bạch tiên sinh ngẫm lại sao mình lại làm mất chó, có một đám người – bằng cấp cao, lương cao, được nghỉ đông tận 4 tháng, thuộc hàng ngũ tinh anh – đang đánh nhau sứt đầu mẻ trán vì hai kẻ dở hơi đó.
Đó chính là nhóm bác sĩ tư của Bạch tiên sinh.
Nhóm bác sĩ này chia làm hai phái: phát cấp tiến và phái càng cấp tiến.
Phái cấp tiến cho rằng, Bạch tiên sinh cần tiến hành điều trị tâm lý trong bệnh viện chứ không phải cái kế hoạch giam – cầm éo tin nổi này!! Mà phái càng cấp tiến thì lý luận: đây không phải giam – cầm!! Đây là phương ántrị liệu, căn cứ vào tâm lý của Bạch tiên sinh để điều trị chứng vọng tưởng bị hại và ám ảnh sợ xã hội!!! Vô cùng hữu hiệu! Ở XXX và XX đã có người bệnh điều trị thành công!!
Từ lúc gặp mặt, hai phe đã đánh nhau, đánh mãi cho tới khi Bạch tiên sinh vào sơn trang. Đấy, Bạch tiên sinh vừa có triệu chứng không bình thường, phái cấp tiến liền kháng nghị, yêu cầu đón Bạch tiên sinh về!!! Ông ấy cần điều trị ở bệnh viện!!
Tang Bắc sắp bị mấy gã đầu óc thông minh, cả ngày rảnh rỗi chỉ biết nghiên cứu các số liệu trên cơ thể Bạch tiên sinh này làm cho điên đầu. Sắp xếp lại phương án điều trị của cả hai bên, anh quyết định, tự mình tới sơn trang, ném cái cục phiền phức to tướng này cho Bạch tiên sinh.
Anh chưa gọi điện báo, nhưng lúc Bạch
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gui-cau-nghe-si-ngay-ngoc-dang-yeu/1783127/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.