# Chủ Nhân, Em Mệt Rồi!
(5)
Dạ Kiều cầm giấy chứng nhận kết hôn trên tay, cô thật sự không biết mình nên vui hay nên buồn. Bọn họ như vậy mà thật sự kết hôn...
"Lệ Minh Thiên, anh thật sự sẽ yêu em suốt đời sao? Sẽ không phản bội em đúng không?"
"Tiểu Kiều... Em lại nói bậy gì nữa chứ? Anh yêu em còn không hết... làm sao nói đến việc phản bội em chứ? Anh là thật lòng với em đấy, được không hả?" Hắn giả vờ hờn giận.
"Chỉ mong là thế..." cô không phản bác lại hắn, chỉ buông một câu nhẹ nhàng, nở nụ cười đầy yếu ớt.
Đối với tình yêu của anh, cô thật sự không thể tin tưởng được nữa...
*Tối hôm đó... một kẻ ngủ say trong hạnh phúc vì đã cưới được vợ... một người lại thao thức không biết quyết định kết hôn với hắn là đúng hay sai...
Cô nhẹ nhàng chạm vào khuôn mặt tuấn tú của hắn thủ thỉ:
"Thiên... anh nói em phải làm sao với anh đây?! Anh luôn miệng em phải tin tưởng anh... nhưng với người từng khiến mình suýt mất mạng, vời người trao tất cả hi vọng rồi lại chợt nhận ra mình chả là gì với họ... anh bảo em làm sao có thể tin tưởng đây? Chủ nhân, việc yêu anh thật sự khiến em rất mệt... em thật sự không biết... mình rốt cuộc có nên cho anh một cơ hội nữa hay không?"
Đúng! Cô cũng giống như hắn... vẫn còn nhớ những ký ức của trước đây... nhưng khi cô gặp lại hắn, cô lại không dám thừa nhận mình vẫn còn nhớ rõ hắn... bởi vì cô thật sự rất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gui-mot-thoi-thanh-xuan-da-qua/1971150/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.