# Khi Thầy Là Chồng!
"Hứa Giai Y, em dám ngủ gật trong giờ của tôi? Mau bước ra khỏi cho tôi..." chàng giảng viên nào đó cất giọng đầy lạnh lùng.
" Nhưng thưa thầy...Em..."
"Còn dám cãi? Bước ra khỏi lớp nhanh... còn nữa, ngày mai gọi phụ huynh lên gặp tôi"
Cô không dám nói gì, bước ra khỏi lớp với vẻ không cam tâm.
__________________
"Hứa Giai Y... em dám nói chuyện trong giờ học?" Hắc giảng viên vừa nói, vừa lấy sách vỗ mạnh vào đầu cô.
"Em chỉ muốn hỏi bài bạn ấy thôi mà thầy...."
"Còn dám ngụy biện? Cả hai cô cậu mau bước ra khỏi lớp cho tôi."
"Thầy đừng có quá đáng..." Nghe hắn nói, cô bực tức lên tiếng. Đây đã là lần thứ hai trong ngày cô bị mời ra khỏi lớp... cứ thế này thì cô còn mặt mũi nào mà đi học chứ?!
"Còn cãi...?"
"Em..." cô câm phẫn bước ra khỏi lớp, lúc lướt qua người hắn, cô cất giọng chỉ đủ cho cả hai người nghe thấy:
"Hoàng Vân Trạch, tối nay về... anh chết với tôi!"
Nghe thấy cô nói thế, mặt hắn bỗng biến sắc nặng nề... Nhưng lại nhanh chóng bình ổn lại, vờ như không nghe thấy những gì cô nói, tiếp tục giảng bài.
__________________
*Tối hôm đó, trong một căn biệt thự ở vùng ngoại ô thành phố...
"Vợ ơi, mở cửa cho anh đi mà, ngoài này lạnh lắm... hức hức..." Hoàng Vân Trạch cất giọng đầy ai oán.
"Hừ... Chẳng phải anh muốn bắt tôi đứng ở ngoài dãy hành lang sao?muốn gặp muốn gặp bố mẹ vợ sao? Được...bây giờ tôi cho anh đi gặp, gặp xong rồi tốt nhất đừng có về tìm tôi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gui-mot-thoi-thanh-xuan-da-qua/1971157/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.