Việc đeo ngược chắc chắn là không thể.
Tống Úc đang trong trạng thái hưng phấn, chiếc quần rộng rãi lúc này cũng khiến anh cảm thấy chật chội.
Anh ôm Yến Đường nằm xuống, tưởng rằng cô chỉ đang đùa giỡn với mình, đằng nào thì sẽ không nhịn được mà đưa tay chạm vào anh như những lần trước.
Nhưng không ngờ cô thực sự đã ngủ thiếp đi.
Gối đầu lên cánh tay anh, mắt nhắm nghiền, tóc rủ xuống.
Thói quen của Yến Đường trong những năm qua cũng đã thay đổi nhiều, ví dụ như cô đã chuyển từ uống cà phê latte sang cà phê đen, không còn mặc áo thun và quần dài làm đồ ngủ mà thích những chiếc váy ngủ bằng lụa mềm mại ôm sát cơ thể.
Ánh trăng xuyên qua làn sương mỏng của sông Angara chiếu vào cửa sổ đổ lên người cô.
Cổ áo ngủ hơi lệch để lộ một chút làn da trắng mịn, nơi đó đang nhấp nhô theo nhịp thở đều đặn.
Lòng bàn tay Tống Úc nhẹ nhàng đặt lên eo cô, nhiệt độ cơ thể của Yến Đường thông qua lớp vải mỏng manh truyền đến lòng bàn tay anh, lặng lẽ làm tan biến cảm giác xa cách lâu ngày.
Anh cúi đầu, mũi chạm nhẹ vào mái tóc cô.
Mái tóc đen dài được chăm sóc rất mượt mà, khi được buộc bằng dây lụa luôn có vài sợi tóc rơi xuống đung đưa bên má, có vài sợi còn dính vào cổ.
Tống Úc bắt đầu nhẹ nhàng hôn lên má Yến Đường.
Cử chỉ của anh rất nhẹ nhàng, không đủ để (quá mạnh mà vô tình) đánh thức cô nhưng vẫn đủ để anh cảm nhận được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gui-thien-than-nho-bach-nhat-mong-duong/2456313/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.