Tống Úc chăm chú nhìn chú mèo trong lồng. Đôi mắt vàng ánh kim của anh và đôi mắt xanh pha vàng của mèo con như hai bản sao hoàn hảo – người và thú cứ thế nhìn nhau chằm chằm.
“Nó… về nhà mình thật sao?” Giọng anh vẫn đầy ngỡ ngàng.
Yến Đường bước tới nhận chiếc lồng từ tay người giao hàng, mỉm cười hỏi: “Anh thích không?”
Kể từ sau hôn lễ, độ “bám dính” của Tống Úc tăng theo cấp số nhân. Công ty anh đã đi vào hoạt động ổn định, công việc chủ yếu là kết nối đối tác, còn việc điều hành cụ thể đều giao lại cho cấp dưới. Mỗi tháng anh chỉ làm nửa tháng, nửa tháng còn lại ở nhà làm người chồng nội trợ.
Hiểu được nỗi cô đơn của chồng khi mình đi làm, Yến Đường đã bí mật liên hệ trại mèo từ sớm để tìm kiếm một “em bé” hợp nhãn.
Ánh mắt Tống Úc giờ mới sáng rỡ hẳn lên, niềm vui lộ rõ không giấu nổi.
Người giao mèo đưa cho họ giấy khai sinh, sổ tiêm chủng, kết quả kiểm tra sức khỏe và hợp đồng mua bán. Sau khi kiểm tra kỹ lưỡng hệ thống cửa sổ an toàn, dặn dò đôi điều rồi ra về.
Cánh cửa đóng lại. Tống Úc mở lồ|\|g, đưa tay đón chú mèo đang cuộn tròn.
Chú mèo năm tháng tuổi này có bộ lông trắng điểm đốm nâu, thân hình thon dài nhưng khuôn mặt lại cực kỳ “baby” – mắt to tròn viền đen, mõm đầy đặn, mũi rộng.
“Mắt nó giống anh như đúc, cả thần thái cũng y hệt. Em nhìn một cái là chọn ngay.” Yến Đường cười khúc khích,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gui-thien-than-nho-bach-nhat-mong-duong/2545903/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.