Rắc rắc một tiếng, cửa được mở ra.
Ôn Liễm nhìn Cố Tiện Khê sau lưng, nàng khẩn trương cắn cắn môi. Ôn Liễm lo lắng, liền lấy tay còn lại vỗ vỗ nhẹ lưng nàng. Đợi Cố Tiện Khê ngẩng đầu lên mắt đối mắt với cô, cô dùng ánh mắt tỏ ý nói nàng đừng quá khẩn trương, Cố Tiện Khê hiểu gật đầu, sau đó nhẹ nhàng hít sâu, cố gắng làm cho bản thân trấn định lại.
Ôn Liễm quay đầu trở lại, thủ hạ đang đinh đẩy cửa ra, bên trong đột nhiên có người dùng lực trực tiếp kéo cửa ra. Ánh sáng sáng ngời trong phòng chiếu vào trong hành lang mờ tối, Ôn Liễm vừa nhìn thấy người mở cửa liền không kềm hãm được nhếch mép, hô lớn: "Mẹ."
"Ừ." Ôn mẹ không thèm đếm xỉa tới cô, sau đó trong nháy mắt dời đi sự chú ý, lấy tay kéo Ôn Liễm chướng mắt trước mặt sang một bên hỏi: "Người bạn học con muốn mời về nhà chơi đâu?"
Cố Tiện Khê lập tức tiến về phía trước một bước, hỏi thăm sức khỏe: "A di mạnh khỏe."
Ôn mẹ quan sát nàng từ trên xuốn dưới, Cố Tiện Khê dáng ngoài văn văn tĩnh tĩnh, vừa nhìn liền thích, hiền hòa cười nói: "Hảo hảo hảo."
Phục hồi tinh thần lại, nhìn hai người các nàng còn đang ngốc lăng đứng ở cửa, không nhịn được nói: "Đứng ngốc ngoài đó làm gì? Còn không mau đi vào?" Né người để cho các nàng đi vào, sau đó mở tủ giày ra, ở bên trong tìm một đôi dép lê mới đưa cho Cố Tiện Khê.
Cố Tiện Khê dùng hai tay nhận lấy, lễ phép nói cảm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gui-toi-hoc-ty-than-ai-cua-toi/818183/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.