🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chúng tôi quả thật đã làm những việc đó.

 

Lúc đó tình cảm vẫn còn thật lòng.

 

Đối với kết quả này, Khương Khoáng nói không tin.

 

Anh ta nhìn tôi, lẩm bẩm: "Em rốt cuộc đã viết cái gì?"

 

Tổ chế tác công bố những tấm thẻ tôi đã viết trong "căn phòng tối".

 

Là... cùng tôi chịu phạt đứng.

 

Là... bắt đom đóm cho tôi.

 

Là... tổ chức sinh nhật cho tôi.

 

Đều là những chuyện nhỏ nhặt không đáng kể.

 

Đặt vào độ tuổi hiện tại, nói ra thấy ngô nghê không tả được.

 

Người dẫn chương trình tiếc nuối thông báo chúng tôi đã thua.

 

Hình phạt là cần cùng nhau nấu bữa tối cho các khách mời khác.

 

Tôi thở phào nhẹ nhõm.

 

Cứ sợ sẽ là gì đó, ví dụ như phải ở riêng một phòng cả đêm.

 

Thế thì tôi thà bồi thường vi phạm hợp đồng còn hơn.

 

Tay tôi vừa cho vào nước lạnh thì Khương Khoáng nắm lấy.

 

"Hôm nay em đến tháng," anh ta nói.

 

"Để anh làm cho."

 

Tôi hất tay anh ta ra, quay sang bóc tỏi.

 

Nhân viên công tác đều không có ở đó.

 

Nói là để lại không gian riêng cho chúng tôi.

 

Chỉ là không nói rõ...

 

...đã lén lút giấu một cái máy quay.

 

"Tại sao em lại viết những chuyện đó?"

 

Tôi không nói lời nào.

 

Khi yêu một người, những lời muốn nói có thể nói đến tận chân trời góc biển.

 

Khi không yêu, nghe thấy giọng anh ta cũng thấy chán ghét.

 

Anh ta bắt đầu lẩm bẩm tự nói: "Thật ra, lúc chọn thẻ... nhìn thấy ba tấm thẻ đó, anh cũng đã do dự."

 

"Dù đã qua nhiều năm như vậy, anh vẫn loáng thoáng nhớ."

 

"Chỉ là không ngờ chúng lại quan trọng với em đến thế."

 

"Diêm Tinh, lúc viết những chuyện đó, em đang nghĩ gì vậy?"

 

Động tác tay của tôi dần chậm lại.

 

Tôi đang nghĩ gì ư?

 

Tôi đang nghĩ... về Khương Khoáng năm 18 tuổi nói với Diêm Tinh 18 tuổi: "Yêu đương là chuyện của hai người."

 

"Anh sẽ không để em chịu phạt một mình."

 

Anh ta là học sinh giỏi.

 

Đáng lẽ chỉ cần cắt đứt quan hệ với tôi, viết bản kiểm điểm là xong.

 

Khương Khoáng không chịu.

 

Anh ta đã cùng tôi chịu phạt đứng, cùng tôi chịu kỷ luật.

 

"Anh không hối hận đâu," anh ta nói.

 

Tôi đang nghĩ về lần chúng tôi đi leo núi ngắm sao băng.

 

Vì không có kinh nghiệm, liên tục 3 ngày đều thất vọng.

 

Về đến nhà...

 

...anh ta hỏi tôi nếu có sao băng sẽ ước gì.

 

Tôi ngượng ngùng tránh ánh mắt, bảo "Bí mật".

 

Khương Khoáng bảo tôi quay đầu lại nhìn.

 

Tôi làm theo.

 

Sau lưng làm gì có gì đâu.

 

Anh ta lại bảo "Quay đầu đi".

 

Tôi quay đầu lại, sững sờ.

 

Trong tay anh ta cầm một lọ thủy tinh đựng đom đóm, chúng đang phát sáng.

 

"Sao băng không thể hái cho em," thiếu niên Khương Khoáng mắt sáng lấp lánh, chân thành và nồng nhiệt nói.

 

"Chỉ có cái này thôi."

 

Đêm đó, tôi nâng niu lọ đom đóm, khẽ ước một điều ước mà anh ta không biết.

 

Hồi ức quay cuồng...

 

Đó là sinh nhật tôi.

 

Ngày hôm đó tôi bị dính mưa, nên bị cảm.

 

Tôi xin phép giáo viên nghỉ buổi tự học buổi tối để đi truyền nước.

 

Giáo viên không yên tâm lắm, bảo: "Hay là để người nhà em đến đón đi."

 

Nói xong thầy ấy mới sực nhớ ra, tôi là trẻ mồ côi.

 

Chiếc tivi đời cũ ở phòng khám nhỏ đang chiếu bộ phim "Nhà có nếp có tẻ".

 

Gia đình trong phim vừa cười vừa nói ồn ào.

 

Tôi lén lút quay đầu đi, lau nước mắt, rồi chạm mắt với Khương Khoáng, người không biết đã đứng ở cửa từ lúc nào.

 

Tay trái anh ta xách một cái bánh kem, tay phải ôm một hộp giữ ấm.

 

Thiếu niên ánh mắt xót xa, giả vờ thoải mái bước vào, nói: "Diêm Tinh, sinh nhật vui vẻ!"

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.