Tống Dụ Minh đã nói đến vậy nên Trình Hướng Lê cuối cùng cũng đồng ý để anh mời cơm, thời gian được hẹn là 4 giờ chiều.
Đây cũng là lần đầu tiên sau hơn nửa năm quen biết hai người hẹn ăn cơm vào ban ngày.
Dù là ngày nghỉ nhưng Tống Dụ Minh vẫn giữ thói quen đến bệnh viện xem qua một vòng. Tuy nhiên hôm nay anh về nhà sớm, anh về tắm rửa, thay quần áo mới và còn xịt thêm nước hoa nữa.
Dạo này anh khá thích mùi nước hoa này, nó là mùi gỗ trung tính. Nốt hương đầu là hương thơm tươi mát và mạnh mẽ của hoa phong lữ, trong hương hoa ngọt ngào có chút hương bạc hà mát lạnh, mùi hương dần chuyển sang nốt hương ấm áp của gỗ, như buổi chiều nắng ấm sau khi tuyết rơi, ánh nắng cùng với tuyết đọng trên cây thông hòa quyện vào nhau.
Tống Dụ Minh đi từ bãi đỗ xe đến cửa nhà hàng thì vừa hay gặp Trình Hướng Lê đi từ phía bên kia tới.
Hai mùi gỗ, một lạnh một ấm hòa quyện trong không khí.
Trình Hướng Lê ngửi thấy mùi hương trên người anh, hắn ngẩn ngơ dừng lại nhìn anh. Những lần trước gặp mặt, Tống Dụ Minh đều chạy từ bệnh viện đến nên dù có rửa tay nhiều lần thì trên người anh vẫn có mùi thuốc sát khuẩn.
Hôm nay Tống Dụ Minh ăn mặc tinh tế hơn thường ngày nhiều, áo khoác xám nhạt phối với khăn quàng cổ thanh lịch, cả người tươm tất khoan khoái. Anh đứng dưới ánh nắng, đôi mắt sâu thẳm mang dòng máu lai trông như một tinh linh mùa đông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ha-canh-nhanh-chong/529740/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.