Thứ Bảy trời mưa, từ sáng sớm Ôn Lăng đã bị Hứa Văn Giai gọi dậy. Ban đầu cô còn hơi miễn cưỡng, nhưng đến nơi rồi thì lại tỉnh hẳn, tò mò nhìn ra ngoài qua ô cửa kính xe.
Từ đây nhìn về phía đông còn có thể thấy cả Thập Sát Hải, đủ biết nơi này nằm trên cao như thế nào.
Xe men theo con đường quanh co giữa núi, cuối cùng dừng trước một căn biệt thự đơn lập dựa lưng vào sườn đồi. Người giúp việc đi ra, gật đầu với Hứa Văn Giai rồi nhanh tay mở cửa xe.
Hứa Văn Giai đưa thiệp mời, dẫn Ôn Lăng vào trong.
Hôm nay, cô ấy ăn mặc rất nổi bật: áo ren xuyên thấu, khoác thêm chiếc blazer bó eo kiểu Pháp, bên dưới là váy lưới bồng màu đen, cổ còn đeo thêm một sợi dây chuyền mảnh. Nhìn tổng thể vừa trẻ trung lại thanh lịch, hoàn toàn lột xác.
Ôn Lăng cúi xuống nhìn lại mình, bỗng thấy hơi tủi thân. Biết thế đã dậy sớm để trang điểm tử tế hơn rồi.
Đi ngang qua khu vườn, có thể thấy rất nhiều trai xinh gái đẹp ăn mặc chỉnh chu. Ôn Lăng không nhịn được tò mò, bèn hỏi nhỏ Hứa Văn Giai. Cô ấy ghé vào tai cô, cười nói: "Lúc đi công tác ở Nhật thì quen, là một cô gái nhỏ, tính cách dễ thương lắm. Hôm nay sinh nhật cô ấy, tiện thể đưa em qua chơi."
Chẳng bao lâu sau, Ôn Lăng đã gặp được chủ nhân của bữa tiệc.
Cô ấy tên là Đồ Hoan Hoan, trông chỉ khoảng hai mươi mấy tuổi, hình như vẫn đang còn đi học. Nói về ngoại hình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ha-canh-noi-em-ly-mo-tich/2966237/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.