Hạ Cơ kiểm tra kí ức của nguyên chủ một chút, phát hiện không có người nào như vậy! Cậu ta là kẻ lừa đảo từ nơi nào tới vậy. Hạ Cơ đề phòng lùi về phía sau một bước.
Thanh niên kia nhìn thấy bộ dạng đề phòng của cô thì chân mày hơi nheo nhưng lại nhanh chóng mỉm cười.
"Chị Hạ Cơ, em là Bạch Triết, chị không nhớ rõ em à?" Thanh niên bĩu môi." Khi em còn nhỏ thường xuyên đến nhà chị ăn cơm. Ba em là Bạch Tùng đó." Thanh niên vô cùng phấn chấn giải thích.
"À." Hạ Cơ phản ứng rất hững hờ. "Là em."
Đúng là có một đứa trẻ như vậy, nhưng mà lúc còn nhỏ dáng vẻ tinh tế đáng yêu. So sánh với bộ dạng bây giờ thực sự khác biệt quá lớn.
"Chị Hạ Cơ, chị đang làm gì vậy?" Bạch Triết không hề để ý thái độ của Hạ Cơ.
Hạ Cơ đang suy tính tìm một công việc, sẽ không vì ba mẹ có thể nuôi mình mà trốn tránh. Dù sao ba mẹ cũng đã lớn tuổi, mình không thể mãi ăn bám, vẫn là nên tự mình tìm một chỗ ở. Chỉ là hiện tại cô làm gì có đồng nào trên người?
Nếu nói Bạch Triết không hiểu đạo lí đối nhân xử thế vậy thì oan uổng cho cậu. Bởi lẽ, lúc này cậu có thể nhìn ra Hạ Cơ có chuyện khó giải quyết. Buổi sáng sớm cậu ra ngoài chạy bộ, thì gặp được Hạ Cơ kéo theo vali đồ đi trên phố, rõ ràng là không đúng. Cậu đoán ra được là cô ấy cùng chồng cãi nhau, cãi xong lại không biết đi đâu. Nhưng không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ha-co/27771/quyen-5-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.