Sở Bách ở phía sau cái lưng bóng loáng, nho nhỏ như Hồ Điệp Cốc tinh tế gặm cắn lên. Mỗi một chút, đều có thể khiến Hạ Cát phát ra tiếng rên rỉ to. Ở trên lưng lưu lại một cái vệt đỏ thật sâu.
Tay đem quần lót đang cố định ở hai bên mông lôi kéo, vải che cuối cùng trên người của Hạ Cát cũng rớt xuống mặt đất.
Sở Bách từ phía sau ôm lấy eo thon của cô, một tay ôm ngang cô bế lên. Hạ Cát thét một tiếng kinh hãi, ôm lấy cổ Sở Bách.
"Anh Bách." Hạ Cát thấy Sở Bách gắt gao nhìn chằm chằm vào cơ thể không mảnh áo che thân của mình, mặt đầy thẹn thùng.
"Em thật đẹp." Câu này của Sở Bách là lời nói thật. Một thân da thịt tuyết trắng, cổ thon dài, hai bầu vú no đủ đứng thẳng, hai viên đậu đỏ đã sung huyết đựng thẳng lên. Eo thon nhỏ không đủ để bàn tay nắm chặt, hai chân thon dài thẳng tắp. Ngay cả ngón chân cũng hồng nhạt mê người.
"Anh thích em sao?" Hạ Cát vẻ mặt ngây thơ hỏi. Tuy rằng cô thích anh Bách, nhưng mà loại chuyện này phải là hai người thích nhau mới có thể làm.
"Cái này đợi lát nữa sẽ trả lời em." Sở Bách cười, vẻ mặt không có ý tốt.
Vào phòng, Sở Bách trực tiếp ngồi ở trên ghế, Hạ Cát ngồi ở trên người anh. Phía trước chính là một cái hộp quà màu trắng.
"Đây là lễ vật em tặng cho anh." Phát hiện điểm này Hạ Cát rất vui vẻ, cô và những người khác được đối đãi không giống nhau.
"Đúng vậy." Tay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ha-co/27799/quyen-3-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.