Ba ngày sau, Phất Dao ngồi trên giường vận khí, nàng ngạc nhiên phát hiện thương thế đã tốt lên rất nhiều.
Tốt quá, nàng phải suy nghĩ biện pháp rời khỏi đây, nhưng cách gì bây giờ… Phất Dao nhíu mày miên man suy nghĩ, bỗng một gương mặt thuần khiết hiện lên trong tâm trí nàng, không biết nay Thương Mạch thế nào? Tuy rằng hắn có nhiều bí ẩn và những mục đích không trong sáng, nhưng trên đường đi hắn giúp nàng khá nhiều. Nàng đã đáp ứng sẽ bảo hộ hắn chu toàn, nhưng giờ bản thân còn khó bảo toàn. Àii, chỉ mong hắn không sao là tốt rồi.
Đột nhiên thị nữ mặc quần áo màu xanh nhạt xuất hiện trước mặt Phất Dao. Nàng ta dáng người thướt tha, mặt mày thoạt nhìn cũng phong tình, đáng tiếc hai bên má là từng mảng sẹo to, dữ tợn, thoạt nhìn có chút làm cho người ta sợ hãi. Phất Dao nhìn thị nữ, thầm nghĩ dung mạo nàng ta chưa trước khi bị hủy chắc cũng là một mỹ nhân, nhất thời trong lòng thấy thương tiếc thay nàng ta.
Nào ngờ thị nữ vừa nhìn thấy Phất Dao đang đánh giá nàng ta, lập tức thất kinh quỳ rạp xuống đất, vừa run run vừa khóc cầu xin: “Phu nhân tha mạng, phu nhân… người cảm thấy dung mạo của con còn chưa đủ khó coi sao? Con cam đoan… lát nữa sẽ không hiện thành người, chỉ cầu phu nhân đừng hủy dung mạo của con nữa, van cầu người , phu nhân…”
Phất Dao vô cùng ngạc nhiên, hay nàng ta đang cố ý giả vờ? Đây là thế nào? Nàng từ khi nào nói muốn hủy dung nhan
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ha-dan-vong-xuyen/2519569/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.