“Thiếu gia—” Bỗng nhiên một giọng nữ vang lên đánh vỡ không khí lúng túng mà mập mờ này.
Thị nữ Chu Tú Nhi bước nhanh vào phòng, nhìn thấy Phạm Dương Triệt ở trong phòng, mới thu hồi lại biểu tình kích động, khôi phục lễ nghi tao nhã, nhún chân hành lễ nói : “Thiếu gia, lão gia nói muốn gặp ngài.”
Hắn sớm đã đoán được lão nhân kia khẳng định sẽ biết, không thể nghĩ là lại nhanh như thế. Khẽ thở dài một cái, hắn ngẩng đầu nhìn gương mặt tuấn mỹ vẫn còn nhiễm đỏ, ôn nhu nói: “Triệt, buổi tối ta lại đến tìm ngươi.” Tự nhiên kêu tên thân mật của người ta rồi hắn mới xoay người rời đi.
Phạm Dương Triệt bị danh hiệu thân mật cùng tiếng nói ôn nhu kia làm chấn động đứng ngốc lăng ở đó.
Chu Tú Nhi mắt liếc nhìn khuôn mặt đỏ ửng của nam nhân trước mắt này: Nam nhân này tuy có gương mặt, nhưng mà quá mức âm nhu ( nữ tính),thân thể lại nhìn như gậy trúc, vừa nhìn thấy là biết thân thể nam nhân này không được khỏe. Không, nàng tuyệt đó không cho phép tên lớn lên giống nữ nhân, gió thổi sẽ gục này trở thành tướng công của thiếu gia. Hắn không xứng với Thiếu gia.
Cuối cùng, Chu Tú Nhi thu hồi ánh mắt đánh giá, giọng nói mang ý cảnh cáo: “Này, ta mặc kệ ngươi là ai, đừng có vọng tưởng dùng khuôn mặt kia quyến rũ thiếu gia nhà ta. Hừ!” Nói xong, nàng liền hừ lạnh một tiếng, quay đầu cao ngạo rời đi.
Để lại Phạm Dương Triệt một vẻ mặt kinh ngạc : Rốt cuộc là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ha-guc-te-tuong/1266353/quyen-1-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.