Đoàn tàu dừng lại sân ga Paddington.
Đây là một trong những sân ga lớn nhất thành phố Luân Đôn, to lớn như sào huyệt của cự thú, nhưng bởi vì tọa lạc ở trung tâm thành phố, lại chạy thẳng đến sân bay Heathrow, cho nên mãi mãi không có lúc nào trống vắng. Bất cứ lúc nào nơi này cũng mãi chật ních người từ các nơi trên thế giới: Có tầng lớp tinh anh thương mại nước Anh để tóc thời trang, thân mặc đồ vest thẳng thớm, đeo laptop bên người, nói tiếng Đức với giọng Anh vào tai nghe bluetooth điện thoại; Có phụ nữ Ấn Độ mập mạp đầu đeo khăn, mi tâm chấm đỏ, nắm tay hai đứa bé, da đứa bé màu nâu cà phê, mắt to lông mi dài, nhìn dáo dác đáng yêu, giống như là mèo con vừa ra đời; Có đàn ông da đen mặc đồ bình thường cúi đầu nghe Ipod, quần jeans của họ thường lộ ra nửa đoạn quần lót màu trắng; Có đám con gái Tây Âu mặc quần short áo trễ ngực, các cô nàng mang giày gót nhọn, kéo va ly, khoe khoang công khai vẻ thanh xuân xinh đẹp của mình, đồng thời cũng kèm theo ánh mắt chán ghét các cô gái đạo hồi che mặt khiêm tốn. Tại trạm xe lửa còn có thể nhìn thấy phụ nữ người Anh điển hình: Cả người như đứng trong đêm đen, dưới chiếc mũ lông màu đen mỏng là lớp trang điểm đậm khéo léo, khuôn mặt kiêu ngạo nhưng lộ ra vài phần tuyệt vọng... Những đám người không hề giống nhau chút nào tập trung ở trong sào huyệt to lớn này gặp gỡ thoáng qua với Bùi Thi.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ha-mong-cuong-thi-khuc/122128/quyen-2-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.