Edit: Tiểu Miêu
Beta: Tiểu Hương
Wattpad: @huongcuacothom (Hương Của Cỏ Thơm)
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Dưới lầu rất lạnh, Lộ Vô Khả nói vào điện thoại bảo Thẩm Ngật Tây lên lầu.
Thẩm Ngật Tây hỏi cô: "Em chắc chứ?"
Tay Lộ Vô Khả cầm di động bị đông lạnh đến đỏ bừng, cô nói: "Anh đi lên đi em mở cửa cho."
Thẩm Ngật Tây nói: "Lộ Vô Khả, nghe qua câu này chưa?"
"Câu gì?"
"Dê vào miệng cọp."
Mặt đường xi-măng dưới lầu hơi ẩm ướt, ngón trỏ Thẩm Ngật Tây rũ bên người gõ gõ điếu thuốc, lại đưa điếu thuốc lên miệng hút một hơi.
Điếu thuốc theo anh hút mạnh một hơi càng cháy đỏ.
Lộ Vô Khả nhìn chằm chằm điểm đỏ ấy, nói với anh: "Thẩm Ngật Tây, anh cũng không khác gì."
Tay Thẩm Ngật Tây đang kẹp thuốc lá dừng lại, cười: "Khẩu khí không nhỏ nhỉ Lộ Vô Khả."
Lộ Vô Khả dựa vào ban công nhìn anh.
Thẩm Ngật Tây ném đầu thuốc lá vào thùng rác người ta để ven đường: "Được rồi, về phòng đi."
Anh vừa nói xong cô thật sự cầm điện thoại vào nhà, giống như một chút cũng không quan tâm anh có đi lên hay không.
Nghe đầu kia điện thoại vang âm báo gác máy, Thẩm Ngật Tây nâng mắt nhìn lên ban công không một bóng người, cười cười cất điện thoại đi lên lầu.
Nhà cô ở chính là kiểu khu dân cư cũ, đi lên lầu như tiến vào mê cung, không biết đèn cảm ứng hỏng bao lâu rồi chưa được sửa.
Thẩm Ngật Tây đột nhiên suy nghĩ Lộ Vô Khả có dám một mình đi cầu thang hơn nửa đêm nửa hôm hay không, lúc trước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ha-sot/2028838/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.