Cuối xuân, mưa phùn như màn tơ, tí tách tí tách rơi xuống nền đất, đàn chim yến ngậm lấy mớ rơm ẩm ướt dùng để xây tổ vẫn còn vương những giọt nước bay qua ngói đen mái hiên, sau đó thảnh thơi đứng ở chóp mái nghỉ ngơi.
"Tránh ra!"
Một tiếng quát lớn lanh lảnh vang lên phá vỡ khung cảnh thanh bình buổi chiều tà ngày xuân, lũ yến cũng bị quấy rầy. Chú chim yến vẫy đôi cánh lông đen ẩm ướt của mình rồi nhảy vào trong màn mưa, một giọt nước bất chợt rơi xuống, đập vào tán ô ló đầu ra trong viện.
Người đứng dưới chiếc ô mặc một bộ cẩm bào màu tím nhạt, trên eo buộc một chuỗi ngọc kêu leng keng cùng chiếc túi thơm may chỉ bạc nổi, dưới chân đi một đôi giày hàng thủ công mỹ nghệ cổ ngắn lưỡi liềm cực kỳ tinh xảo phức tạp. "Bộp" - y đạp lên vũng nước nhỏ, đôi giày vấy nước nhanh chóng ướt sũng, thế nhưng y dường như chẳng thèm để tâm mấy, chỉ cầm chiếc ô giương cao, lộ ra cổ áo sáng trong cùng đôi mắt bị màn sương bao phủ.
Thiếu niên này độ khoảng hai mươi, da trắng môi hồng, bên trong cơn mưa xuân tựa như một cành cây vừa ra hoa rực rỡ.
Lúc này, y hơi ngẩng chiếc cằm lên, trông có chút cao ngạo, ánh mắt di chuyển nhìn chúng người hầu ngăn mình tiến vào sân, tức giận lên tiếng: "Ai dám cản ta, kéo ra ngoài đánh bằng roi."
Người hầu bốn mắt nhìn nhau, ai cũng không dám tùy tiện tiến lên.
Người trước mắt chính là con út nhà thủ phụ nội các
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ha-tan-trieu/1299234/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.