Chỉ vài ngày sau buổi tiệc rượu, đã xảy ra một chuyện làm người nghe thấy kinh hãi.
Thứ sử Giang Nam chết bất thình lình trong chính phủ mình. Gã ta bị ám sát trong lúc đang tắm rửa, từ cổ trở xuống ngâm trong một bồn nước nhuộm đỏ au, trạng thái lúc chết cũng cực kỳ đáng sợ k hủng bố.
Hai mắt khoét sâu, đầu lưỡi bị cắt, khi tên người hầu phát hiện ra thi thể bị dọa hãi hùng ngất đi. Chờ đến khi quan ngỗ tác đến khám nghiệm thi thể, điều kinh ngạc hơn nữa chính là ngay cả phía dưới cũng bị thiến mất.
Đây thoạt nhìn không phải chuyện mà một kẻ trộm bình thường sẽ làm.
Khi Kỷ Trăn biết được chuyện này, y hoảng đến mức bữa trưa ăn không vô, chỉ uống vài ngụm nước lạnh cho đỡ sợ. Mấy ngày trước đối phương vẫn còn sống sờ sờ, chớp mắt cái chỉ còn một bộ hài cốt, quả thực làm người ta rợn hết tóc gáy.
Thế nhưng Thẩm Nhạn Thanh vẫn cứ như chẳng chút liên quan gì tới mình, thậm chí còn có tâm tình luyện chữ.
"Ngươi nói xem hung thủ là kẻ thù tới trả thù sao?" Kỷ Trăn hỏi: "Nếu thật sự chỉ muốn giết người cướp của, thủ đoạn cũng không cần tàn nhẫn đến như vậy."
Thẩm Nhạn Thanh đặt bút viết một chữ "tĩnh" cứng cáp đầy khí phách xuống tờ giấy, ngay lúc hạ xuống nét cuối cùng, mới đáp lời: "Có người thay ngươi giết gã, không tốt sao?"
Trong buổi tiệc, Kỷ Trăn quả thật từng nói muốn huynh trưởng giết thứ sử Giang Nam.
"Lúc ấy chỉ ta chỉ nổi nóng nói bừa thôi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ha-tan-trieu/1299249/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.