**Vì một hồi ngẫm nghĩ mình quyết định đổi Kỷ Trăn xưng hô ta - huynh cho ngọt, về sau yêu nhau rồi thì anh Thẩm chuyển sang gọi ta - em nhé, 11 chương kia đã tiến hành sửa xong xưng hô. Cảm ơn mọi người theo dõi truyện ^^
Trong phòng tràn ngập mùi hương thơm ngát thoang thoảng, chúng xuất phát từ mỗi một tấc da trên người Kỷ Trăn.
Phù Dung hương đã xuất hiện từ triều đại trước, sỡ dĩ thứ thuốc này được liệt vào danh sách cấm, bởi vì dược hiệu của nó quá mạnh, cho dù người sử dụng có định lực cùng kiên quyết như thế nào, cũng khó tránh khỏi bị h@m muốn d*c vọng dằn vặt nhấn chìm.
Hiện tại, quan phủ vẫn kiểm tra và tịch thu món đồ này suốt quanh năm, thế nhưng vẫn không có biện pháp nào căn ngản chúng lưu thông ở thị trường một cách triệt để. Mấy con phố phức tạp của bọn người hạ lưu thì không cần nói đến, thậm chí ngay cả quan to hiển hách cũng ngấm ngầm dùng nó để trợ hứng, ngoài ra, cũng có người ôm ấp mưu đồ bất chính muốn thông qua "Phù Dung hương" nhằm có thể "thành đôi".
Cũng không phải là không có người tránh được độc thủ của thứ thuốc này, thế nhưng cả quá trình phát huy tác dụng thuốc còn kinh khủng hơn cả việc bị lửa thiêu, nếu không phải là người thực sự chính trực kiên cường, thì chẳng cách nào chịu nổi.
Nói đến Kỷ Trăn, hiển nhiên y không thuộc về những người cứng như bàn thạch như trên rồi.
Ban đầu y muốn để Thẩm Nhạn Thanh dùng thuốc, kết quả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ha-tan-trieu/1299253/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.