Nam Uyển cung nằm ở phía nam kinh đô, quanh năm đều có lực lượng quân đội hùng hậu canh gác, yến tiệc mừng sinh nhật mười tuổi của hoàn trưởng tôn quyết định tổ chức tại đây.
Nếu di chuyển bằng xe ngựa từ Thẩm phủ đến Nam Uyển tốn khoảng hai canh giờ, hôm nay, trời còn chưa sáng, Kỷ Trăn đã bị Cát An gọi tỉnh dậy rửa mặt vệ sinh, khiến cho y cứ mơ mơ màng màng ngáp cả buổi trời, nhìn thấy Thẩm Nhạn Thanh đã ăn mặc chỉnh tề, bèn chẳng dám rề rà thêm nữa.
Bởi vì đây không phải cung yến, quan chức đều có thể mặc thường phục tham dự.
Thẩm Nhạn Thanh buộc cao phân nửa mái tóc đội ngân quan(*),một thân mặc trường bào màu trắng, áo khoác voan mỏng phủ lên họa tiết lá sen, trong lúc bước đi phần ống tay hình đuôi cá theo động tác phất phơ, thoạt nhìn như chú cá đang bơi dạo trong nước, phong thái toát lên đầy nét thanh tao nhã nhặn.
Hằng ngày, Thẩm Nhạn Thanh ăn mặc cực kỳ giản dị, chỉ khi nào trong cung tổ chức đại yến mới diện lên những bộ trang phục long trọng như vậy. Kỷ Trăn nhìn đến si mê, chờ đến khi Thẩm Nhạn Thanh cảm nhận được mà quay đầu nhìn lại, hai gò má y bị bắt gặp mà ửng đỏ lên.
Cát An cầm hai bộ y phục đến chỗ Kỷ Trăn khoa tay múa chân: "Công tử mặc bộ nào?"
Kỷ Trăn vẫn nhìn về phía Thẩm Nhạn Thanh, hỏi đối phương: "Huynh thấy cái nào đẹp hơn?"
"Nào cũng được."
Kỷ Trăn có chút thất vọng phồng má, thoáng nhìn trên phần tay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ha-tan-trieu/1299262/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.