Tôi đứng ở đầu đường bên này, nhìn bóng lưng già nua khó nhọc chậm rãi đẩy chiếc xe ba gác, chiếc áo trống rỗng bay phấp phới trong gió, giống như con thuyền gỗ sắp lật úp trong giây tiếp theo.
Hai bên tay lái buộc hai quả bóng bay hình con cừu lười, đung đưa trên không trung.
Lắc la lắc lư, giống như An Tề đang tạm biệt tôi.
Cho đến khi bóng hình cuối cùng biến mất ở khúc cua cuối con đường nhỏ.
Tôi chớp chớp đôi mắt khô khốc.
Buổi trưa mùa đông, ánh nắng chói chang khiến mắt người ta đau nhức.
5
Chiếc bàn thừa cạnh thùng rác đã được dọn đi.
Phòng học trông đầy ắp, thậm chí không thể nhận ra là thiếu mất một học sinh.
Người c.h.ế.t rồi, giống như nước biến mất trong nước.
Mọi thứ dần dần khôi phục lại bình yên.
An Tề từ sống trong miệng bọn họ, đến sống trong ký ức của tôi.
Những ngày tháng tốt đẹp của cậu ấy không kéo dài bao lâu,
Những ngày tháng tốt đẹp của tôi cũng không thể kéo dài bao lâu.
Lên lớp 9, việc học căng thẳng, giáo viên chủ nhiệm thay tôi xin nhà trường cho một suất ở ký túc xá miễn phí.
Đêm thứ hai sau khi tôi vừa chuyển vào.
Đang trong giờ tự học buổi tối, cô Lý đang phân tích bài kiểm tra toán trên bục giảng.
Bố tôi nồng nặc mùi rượu xông vào.
"Con nhóc đê tiện Đường Hà Thanh đâu?"
Xem ra ông ta lại thua tiền tâm trạng không vui, muốn đánh tôi để xả giận.
Tay cầm bút của tôi siết chặt lại.
Cô Lý đặt bài kiểm tra xuống, sau
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ha-thanh-hai-yen-quat-tu-bat-toan/604336/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.