“Em nhất định phải làm nhục bản thân mình hay sao?” Giang Thích Phong bước dài bước tới bên cạnh cô, nắm lấy cổ tay cô, “Người mà Hạ Hàn Xuyên thích là Thanh Nhiên, không phải em, em làm gì cũng vô ích thôi!”
“Tôi biết Hạ tiên sinh thích em gái của anh, ah không cần phải lặp lại điều đó.” Hướng Vãn tránh ra nhưng không tránh ra được, “Phiền anh buông tay ra, đừng trì hoãn công việc của tôi.”
Phía cuối hành lang có bóng đèn chập chờn, cô nhìn qua đó nhưng không nhìn rõ cái gì cả.
Có thể là do cô ngủ không đủ, nên hoa mắt.
Giang Thích Phong không buông tay ra, ngược lại còn cầm càng chặt hơn, “Em thích Hạ Hàn Xuyên tới vậy sao? Thích tới mức làm công nhân vệ sinh cũng muốn ở lại bên cạnh anh ta sao?”
“Tôi thích hay không thích anh ta, có liên quan gì tới anh chứ?” Hướng Vãn nở một nụ cười mỉa mai, “Cho dù là tôi thích anh chăng nữa, anh cũng muốn ở bên cạnh một hung thủ muốn giết chết em gái mình hay sao?”
Giang Thích Phong mím môi, buông tay cô ra, “Em sao phải lái xe đâm Thanh Nhiên chứ? Hạ Hàn Xuyên cũng sắp đính hôn với em rồi, Thanh Nhiên căn bản không ảnh hưởng gì tới hai người cả.”
“Chẳng vì sao cả, chỉ là muốn đâm thôi.” Hướng Vãn cúi xuống, giọng nói rất nhẹ.
Cô lái xe đâm Giang Thanh Nhiên sao?
À, xác định là xe đâm người, không phải là người đâm xe?
“Sao em lại có thể độc ác tới vậy chứ?” Giang Thích Phong chất vấn, “Em là bạn tốt nhất của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ha-tien-sinh-yeu-anh-em-sai-roi/2034984/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.