Quay về thôn, nghi lễ đã hoàn thành, nhưng bữa cỗ đậu phụ vẫn chưa xong hẳn, bố tôi với ông trẻ vẫn còn đang thu xếp khắc phục hậu quả, nhưng chuyện lớn như thế này cũng coi như là đã hoàn thành rồi. Mấy mâm cỗ còn lại đa phần là cho đạo sĩ và gánh hát, lúc người khác đang ăn thì họ hát, bây giờ thì đến lượt họ ăn. Bố tôi vẻ mặt trĩu nặng mệt mỏi, nhưng tinh thần vẫn khấm khá, ba nãy còn ngồi ăn cơm cùng mấy người bên gánh hát, cũng không buồn đếm xỉa đến tôi. Ông trẻ thấy chúng tôi đã quay về , hỏi chúng tôi thế nào rồi.
Chú Ba kể sơ sơ lại mọi việc, ông trẻ vẫn chưa hiểu rõ lắm, chú Hai nói phải đến nhà ông xem lại gia phả cẩn thận đã rồi tính.
Gia phả có hai quyển, một quyển là bản sao chép, nằm ở nhà một người họ hàng khác của tôi, còn quyển gốc nằm ở nhà ông trẻ. Ông trẻ chào mấy bàn người kia, rồi bảo chúng tôi đi theo ông.
Quyển gia phả được đặt trong chiếc rương bằng gỗ đàn hương trong phòng ngủ của ông, khóa rất kỹ, đối với ông trẻ, vật này tượng trưng cho địa vị của ông trong nhà. Cách ghi chép trong cuốn gia phả cũ này rất đặc biệt, chúng tôi không tra ra được, ông trẻ mới giúp chúng tôi giở xem, loáng cái đã đến nhánh nhà chúng tôi.
Lão thái gia nhà họ Ngô, chính là cỗ quan tài đầu tiên trong mộ tổ, nhưng theo gia phả thì lão thái gia vẫn không phải con trưởng dòng chánh, nhưng không thể khảo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ha-tue-thien-2013/17337/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.