-“ Hôm nay, ta có thể không giết ngươi, nhưng chỉ cần ta tiết lộ tin tức ra ngoài , chậc chậc, sợ rằng ngươi… không ra nổi kinh đô này đâu .”
Có thể đuổi giết hắn đến tận đây, một công quốc bé như công quốc A Sắt này, nếu không có người giúp hắn, hậu quả không cần nhiều lời đi .
Nói đến đây, Phong Vân nhẹ nhàng cười : “ Công quốc của ta tuy nhỏ, ta cũng không phải người có quyền cao chức trọng gì, bất quá, ngươi yên tâm. Nếu ta đã quyết định thì nhất định có khả năng bảo vệ ngươi ”.
Nói xong Phong Vân trực tiếp ngồi xuống bàn, quyết định vui vẻ càn quấy bàn ăn một trận .
Nên nói đều đã nói rồi , sự việc bên trong lợi hại ra làm sao , nếu hắn nghĩ cũng không rõ vậy hắn cũng không đáng mặt làm nam nhân a .Nhất thời mà đã không nhịn được, chịu không nổi một chút nhục, cứ thế rồi sẽ thất bại , người như vậy thành được đại sự sao?
-“ Được” Phong Vân còn chưa kịp ngồi yên ổn , phía sau một tiếng leng keng hữu lực mang theo điểm nghiến răng nhiến lợi liền vang lên.
Mạnh mẽ, cương nghị, quyết đoán, quả nhiên là kẻ biết nhìn thời thế. Đúng là một nam nhân không đơn giản a!Phong Vân trong đầu ý niệm khẽ nhúc nhích, trên mặt lại giơ lên vẻ tươi cười, xoay người nâng tay , hướng tới nam nhân sắc mặt hiện đang vô cùng khó coi nói: “ Một lời đã định, vậy chúc chúng ta hợp tác vui vẻ.”
Dứt lời cười tủm tỉm, tiêu sái tiến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hac-dao-vuong-hau-nu-nhan-nguoi-dung-qua-kieu-ngao/1878052/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.