Mộc Hoàng nghe thanh âm vui vẻ của Phong Vân liếc mắt một cái.Chưa từng thấy qua người phải uống rượu độc mà tâm tình lại hoàn hảo , nữ nhân gian giảo này nhất định bụng đầy tâm địa , không biết lại có cái chủ ý phá hư gì đây.Thật sự là làm cho người ta chán ghét, hắn ghét nhất là người trong lòng tràn đầy tính kế.Phong Vân nhìn Mộc Hoàng đáy mắt hiểu được, đáy lòng hơi hơi động.Nhiều năm như vậy , còn không có ai có thể nhìn ra ý tưởng của nàng .Mộc Hoàng này cự nhiên liếc mắt một cái có thể biết được .Xem ra, nàng ở trước mặt hắn đã bại lộ hết chân tướng , cho nên những trò dối gạt này dễ dàng bị nhìn thấy . Phong Vân phất phất ống tay áo, một chưởng chụp đến vai Mộc Hoàng, trong mắt mang ý cười, thanh âm lại hết sức uy hiếp nói :“Dám chán ghét ta à ,thu lại ánh mắt của ngươi đi, xem ta như thế nào thu thập ngươi.”
Mộc Hoàng mặt trầm xuống, dám uy hiếp hắn.Đời này người dám uy hiếp hắn đã sớm xuống địa ngục toàn bộ rồi.
-“Thu thập? Không biết thế tử phế vật của kinh đô chúng ta , như thế nào thu thập lão bà của hắn .” Nhưng mà không đợi Mộc Hoàng có phản ứng gì, cách đó không xa một đạo thanh âm dâm loạn vang lên, một đám người từ hoa viên đi ra.
Phong Vân quay đầu lại , nhìn nhóm người này.Năm sáu nam tử trẻ tuổi , tất cả đều là người mà nàng biết .Cầm đầu đúng là con của vị quý phi vừa rồi –Trưởng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hac-dao-vuong-hau-nu-nhan-nguoi-dung-qua-kieu-ngao/1878065/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.