Điểm đỏ vừa vỡ, nhị thẩm kinh hoảng liên tục hô “ Không.. không…ngươi dám giết ta, ngươi dám..”
Chậm rãi quay đầu, lần đầu tiên Phong Vân dùng ánh mắt chăm chú nhìn nhị thẩm của chính mình . Thế nhưng trong ánh mắt lại lóe lên sự giết chóc.
-“ Nhị thẩm, Hách Liên Phong Vân ta chỉ có không thích làm , không có chuyện không làm được .”
Ngữ điệu không nhanh không chậm, ngữ khí nhàn nhạt nhưng vô cùng tự tin .Hừ, không ai có thể cản được nàng. Nàng là ai chứ, đứng một người trên vạn người , quyền sinh quyền sát nắm trong tay, quyết đoán chính là bản sắc của nàng , có cái gì mà nàng không làm được, có cái gì nàng không từng trải qua ?
Nàng, Hách Liên Phong Vân, chỉ có không muốn làm, tuyệt đối không có việc làm không được.
-“ Ngươi…” Sợ đến ngây người,nhị thẩm ngây dại nhìn Phong Vân. Nàng chưa từng thấy Phong Vân quyết đoán, khí thế như vậy bao giờ , con mắt càng ngày càng trở nên ngây dại, thần trí của nàng cũng trở nên điên loạn.
-“ Chỉ có giết ngươi, giết ngươi, con ta mới là vương công, là vương công, giết ngươi…” Những lời điên loạn theo miệng của nhị thẩm phun ra. Trong đầu của nàng chỉ còn lại duy nhất một việc, chỉ còn việc đại sự mà lúc nào nàng cũng canh cánh trong lòng , ngày đêm nghĩ đến .
Phong vân lạnh lùng quay đi. Đây là do nhị thẩm gieo gió gặp bão, chẳng thể trách người khác.
Đúng lúc này, từ bên ngoài vang lên tiếng bước chân.
-“ Đã xảy ra chuyện gì? Thị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hac-dao-vuong-hau-nu-nhan-nguoi-dung-qua-kieu-ngao/1878088/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.