Thời điểm hắn khôi phục lại linh lực ,linh lực dao động sẽ khá lớn, hiện tại lại dao động vô cùng mạnh mẽ,thế nên đối phương có thể sẽ tìm được ra hắn .Ngay lập tức, hắn cùng Phong Vân không ai mở miệng nói gì nữa , tay hắn giơ lên vỗ nhẹ tảng đá ở trước mặt để khởi động trận thế đang quay chung quanh bọn họ .
Thân ảnh hai người một thú đột nhiên biến mất như chưa từng xuất hiện ở vách núi này, từ xa nhìn lại, cũng chỉ thấy vô số những tảng đá lớn nhỏ , vách núi màu trắng , cùng các loại ma thú sinh sống ở đó.
Trận thế mà Mộc Hoàng đang bày ra chính là đại trận vừa ẩn tàng vừa phòng hộ .
Hai tay ở trước ngực chắp lại, Mộc Hoàng chậm rãi nhắm mắt :“Đừng quấy rầy ta.”
“Ta biết, có ngươi ở đây là tốt rồi.” Phong Vân gật đầu, nàng hiểu ý hắn.
Không trả lời lại Phong Vân, Mộc Hoàng bắt đầu tập trung điều tức cơ thể, trên người bắt đầu loáng thoáng xuất hiện sự thay đổi, màu tóc bắt đầu biến hóa rất nhanh ,toàn bộ cơ thể cuối cùng cũng chìm vào trong giai đoạn lên cấp .
Gió núi đưa đẩy , xung quanh vang lên âm thanh cỏ cây lay động.
Phong Vân ngồi ở trong trận thế ,ngửa mặt nhìn trời.Nơi đó xuất hiện những thân ảnh giống như những đám mây xám đang bay trên bầu trời , những thân ảnh đó đang nhanh chóng lao tới nơi này.
Nhìn qua thì chỉ tưởng đó là những áng mây bình thường, thế nhưng lại tỏa ra sát khí đằng đằng .
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hac-dao-vuong-hau-nu-nhan-nguoi-dung-qua-kieu-ngao/358514/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.