Edit: Ư Ư
Sương đen bay tới đều bị hai người đánh tan, con ác quỷ bị thương nặng nhưng lại đột nhiên biến mất không thấy.
Mọi người thấy vậy thì kinh ngạc nhìn nhau, những sương đen mà bọn họ không đánh lại vậy mà lại bị hai người trước mắt đánh tan.
Người đàn ông mặc quần áo cổ đại kia không cần dùng đến lá bùa mà chỉ cần phất tay, quá đáng sợ.
Mọi người không còn chút kinh thường nào, hai quái vật này mà là kẻ bỏ đi thì bọn họ đúng là còn không bằng kẻ bỏ đi.
Mạc Bạch chạy tới nói: "Bây giờ phải làm gì tiếp theo?"
"Nó sẽ không từ bỏ một cách dễ dàng như vậy đâu, ngày hôm nay là nguyệt thực, chắc chắn nó sẽ vẫn tiếp tục." Thẩm Ngư thở gấp nói
Người xung quanh càng ngày càng nhiều, sư phụ Mạc Bạch đi tới: "Nghe nói hai người là người đánh ác quỷ làm nó chạy đi?"
Mạc Bạch không gật đầu mà nói, "Sư phụ, bây giờ con ác quỷ đó sẽ ở đâu?"
Sư phụ cậu suy nghĩ một lúc rồi nói: "Nó có thể thay đổi từ trường nên chắc đang ở một từ trường khác."
"Sư phụ!! Lại xuất hiện!" Một nam sinh chỉ vào sương đen trên trời.
Thẩm Ngư nắm chặt lá bùa trong tay, cô nhìn chằm chằm huyết ảnh rồi nói với Mạc Bạch: "Cùng nhau lên."
Nói quay đầu nhìn về phía dư trần, cảnh cáo hắn đừng ở những người đó trước mặt bại lộ chính mình là quỷ.
Những người ở đây là là bắt quỷ sư nổi danh, nếu như Dư Trần bị bọn họ phát hiện thì sẽ rất phiền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hac-hoa-xin-can-than/115873/chuong-297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.