Edit: ULies
Beta: Ư Ư
Vào một ngày nào đó nhân cơ hội cha Kỳ không có ở nhà, bà nội thì ngủ ở phòng bên cạnh, gã lén lút tới gần mép giường Kỳ Cừu, thò bàn tay vào trong chăn.
Khi đó hắn chỉ mới tám tuổi, so với sức lực của một đứa trẻ mười sáu tuổi, căn bản không thể địch nổi, chỉ một lát đã bị gã ta đè lên giường giở trò đồi bại.
Gã như bị phát rồ, rút thắt lưng ra không ngừng quất trên cơ thể nho nhỏ của Kỳ Cừu, bịt miệng Kỳ Cừu, sợ hắn kêu ra tiếng sẽ đánh thức bà nội đang ngủ ở phòng bên cạnh.
Áo của Kỳ Cừu bị lột ra, cơ thể dính sát trên giường, miệng bị bịt lại, từng cơn đau truyền tới tấm lưng nhỏ bé, âm thanh bạch bạch vang vọng trong căn phòng yên tĩnh tối tăm, bà nội ngủ rất sâu, căn bản không thể nghe thấy động tĩnh ở bên này.
Hai mắt anh họ đỏ như máu, tựa hồ bị cảnh tượng trước mắt kích thích, gã đắm chìm trong cơn hưng phấn tột độ, lại không thấy cậu bé một con dao dưới gối ra, đột nhiên đâm vào ngực gã, rút ra cắm vào, theo từng động tác của đứa trẻ ấy, máu bắn ra khắp nơi.
Tiếng hét chói tai của gã bị gối chặn lại, càng kịch liệt giãy giụa máu càng chảy nhanh, đầu óc gã ta choáng váng, đôi mắt trợn trừng nhìn về phía trước, bé trai ngồi trên người hắn, đôi mắt đen nhánh, đôi mắt vốn bình tĩnh như mặt nước tỏa ra một chút tươi sống mãnh mẽ, dao gọt hoa quả trong mắt hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hac-hoa-xin-can-than/117418/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.