Edit: ULies
Beta: Ư Ư
"Tôi là Thẩm Ngư." Khóe mắt Thẩm Ngư đột nhiên rớt xuống cái gì đó, cô nâng tay lên sờ sờ, đó là nước mắt.
Tại sao lại khóc.
"Thẩm Ngư?" Giọng nói của người kia có chút khó hiểu, "Ngư..."
Ngay lúc này, một âm thanh máy móc lạnh băng tích tích tích vang lên, đánh thức Thẩm Ngư vẫn đang chìm trong giấc mơ.
Thẩm Ngư vừa mở mắt đã nhìn thấy một gương mặt đầm đìa máu xông đến trước mặt cô, trái tim đột nhiên co rụt lại, không hề nghĩ ngợi giơ chân lên đá vào ngực nó.
Thẩm Ngư nhìn về phía bên trái, vừa giương mắt lên nhìn, lại thấy đám người đã loạn như con cào cào. Ba bốn con zombie đè lên một người đang không ngừng gặm cắn, mổ bụng, moi ruột gan nội tạng ra, sàn nhà bị máu nhuộm đỏ, khuôn mặt của người bị đè nằm trên đất đối diện với cô.
Hai mắt mở to, chết không nhắm mắt.
Thẩm Ngư muốn chạy, nhưng cô phát hiện hai chân mình đã mềm nhũn, mà một con zombie khác lại chuẩn bị vọt về phía cô, đột nhiên "phanh" một tiếng, đầu của con zombie ấy nổ tung, não bắn tung tóe khắp nơi, Thẩm Ngư vừa nhìn lên, một chiếc áo khoác đã phủ lên đầu cô, thịt nát vốn phải bắn lên mặt cô, lại bị áo khoác che phủ.
Không biết qua bao lâu, sau khi Thẩm Ngư phục hồi tinh thần lại mới kéo chiếc áo khoác ấy xuống, lại nhìn thấy một người, rất cao và gầy.
Nhìn lên một chút, là có thể nhìn thấy mái tóc ngắn cũn, làn da màu đồng khiến người nọ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hac-hoa-xin-can-than/117425/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.