Edit: ULies
Beta: Ư Ư
Chỉ cần siết một cái.
Cô sẽ mất khả năng hô hấp, chậm rãi trở thành một cỗ thi thể lạnh như băng.
Ánh mắt Kỳ Cừu sâu không thấy đáy, phảng phất như giếng cổ sâu thẳm, bên trong tựa như cất chứa một con dã thú đang ngủ đông và nó bất cứ lúc nào cũng có thể tỉnh dậy, từ từ xâu xé cô.
Một hồi lâu sau, ánh mắt hắn mới trở lại bình thường.
Chết rồi thì còn gì thú vị.
Cánh môi mỏng của Kỳ Cừu cong lên đầy hứng thú, biểu cảm nơi đáy mắt bị lớp sương đen dày che phủ, cúi người dễ dàng bế cô lên, bước ngang qua thi thể trên mặt đất đi thẳng vào trong phòng..
_
Bầu trời bên ngoài cửa sổ bắt đầu thay đổi, mây đen giăng đầy trời, mặt trời khuất bóng trong tầng sương đen, đám mây đen tụ lại tạo thành một lốc xoáy quỷ dị, rõ ràng đang là ban ngày nhưng chẳng khác gì ban đêm, mơ hồ lẫn vào những đám mây màu đỏ như máu.
Thời điểm Thẩm Ngư tỉnh lại bốn phía đều bị bóng tối bao trùm, nếu không phải đồng hồ hiển thị 1 giờ rưỡi, cô sẽ cho rằng mình ngủ cả một ngày.
Kỳ Cừu ngồi dựa vào vách tường bên cạnh, giống như đã ngủ rồi.
Cô xoa xoa trán, đau đớn đã mọc cánh bay đi, cơn đau này hoàn toàn không thể chịu đựng nỗi, cô không bao giờ muốn ăn khổ lần thứ hai.
Đều tại tình huống quá khẩn cấp, trong lúc nóng vội cô không kịp suy nghĩ nhiều, trong đầu chỉ nghĩ rằng, đây là cơ hội tẩy trắng tốt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hac-hoa-xin-can-than/117429/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.